Đường Việt Sâm nhăn mặt: “Cô cảm thấy tuỳ tiện, không quan trọng?” Người đàn ông vừa dứt lời, liếc nhìn khăn trải giường trắng như tuyết, trên đó có ‘đóa hoa’nhìn thấy mà giật mình, đêm qua, anh cũng cảm nhận được đây là lần đầu của người phụ nữ này.
Lẽ nào là đồ giả!
Nếu như là giả thì càng có vấn đề, nhưng nếu như thật là lần đầu tiên, vậy nói thẳng ra người phụ này chí ít được sinh ra trong gia đình gia giáo và nghiêm khắc!
Nhưng cô ấy tại sao có thể không sao cả như vậy, chẳng lẽ chứng minh, cô là hàng giả, vậy những gì anh suy đoán đêm qua là đúng rồi, cô nhất định là người của tên nào đó muốn lấy lòng anh hoặc là món quà của người muốn hãm hại anh.
Sở Kiều Kiều âm thầm nuốt nước miếng, trong lòng nói không đau buồn là giả, giữ thân như ngọc bao nhiêu năm nay cứ vậy mà mất rồi, người đàn ông này vậy mà còn nói cô rất tuỳ tiện, nhưng mà có liên quan gì, đây là chuyện mà cô không thể làm chủ, ngoài việc nhanh chóng rời khỏi đây thì có thể làm gì nữa.
Sở Kiều Kiều nắm hai tay: “Tiên sinh, tôi, tôi còn phải đi làm…….”
Sao mà Đường Việt Sâm có thể để cô đi chứ, món quà đã mở ra vậy đương nhiên là đồ dùng cá nhân của anh rồi, anh ngược lại muốn xem xem ai ở Seattle lại chuẩn bị món quà lớn như vậy cho anh.
Đêm qua, hương vị quả thật không tồi!
Đôi mắt sắc bén của người đàn ông lập tức biến thành ánh mắt mờ ảo tà ác, lần nữa giơ tay nắm cằm Sở Kiều Kiều ép cô nhìn anh, nhưng khi ánh mắt Sở Kiều Kiều đối diện với ánh mắt Đường Việt Sâm, người đàn ông ngớ người ra, vẫn luôn cảm thấy cô ấy thật sự quá giống Sở Kiều Kiều trước đây, nhưng thời gian Sở Kiều Kiều nổi tiếng nhất vẫn luôn ở nước ngoài, cũng chưa bao giờ kí hợp đồng với “Thịnh Thế” của Đường Việt Sâm.
Hai người gặp nhau nhiều nhất là tại một vài hoạt động quy mô lớn có quen biết sơ sơ, tại tiệc rượu của một số tên tuổi m.á.u mặt trong giới giải trí, lúc đó quản lí Cẩm Phong của Sở Kiều Kiều giới thiệu hai người cũng tiếp xúc với nhau bằng cách gật đầu, hỏi thăm, cụng ly vậy thôi, Đường Việt Sâm từ từ nheo mắt, sao có thể là cô ấy, nhiều nhất cũng chỉ là giống nhau mà thôi.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8651-vo-yeu-tai-thuong-03-muc-dich.html.]
“Vội cái gì, tôi có lời muốn nói.” Sau khi Đường Việt Sâm thả xuống một câu này, nhấc điện thoại lên và gọi, âm thanh quyến rũ mà lười biếng nói: “Điều tra một người.” Dứt lời, anh nhìn Sở Kiều Kiều: “An……Thất Thất * đúng không?”
*Tên Sở Kiều Kiều bịa ra với tên Đường Việt Sâm,琪琪 (Kỳ Kỳ),thành七七 (Thất Thất) vì trong tiếng Trung hai từ này có phát âm giống nhau nhưng nghĩa khác nhau nên nghe nhầm.
Sở Kiều Kiều mạnh mẽ chớp mắt, ra sức gật đầu.
Khi người đàn ông đang nói chuyện điện thoại, Sở Kiều Kiều xoay người chạy về phía cửa.
“Cạch” một tiếng, tay của người đàn ông đã chặn ở cửa khoá cửa lại trước khi Sở Kiều Kiều chạy đến.
Sau đó là một giọng nam trầm nặng, mang theo chút nhàn nhạt lười biếng của buổi sáng rơi trên đỉnh đầu Sở Kiều Kiều: “Chiếm tiện nghi của tôi mà cô còn dám chạy?”
Sở Kiều Kiều bất ngờ nhìn chằm chằm với đôi mắt to, nhìn người đàn ông ở trên cao, lúc này đây cô quên mất trên người mình đang mặc đồ của người đàn ông kia, vốn dĩ đi chân trần, tóc tai bù xù, cô bây giờ chạy ra ngoài nói không chừng còn bị cảnh sát bắt lại ấy.
Ánh mắt người đàn ông rất đáng sợ, nhìn chằm chằm giống như muốn ăn cô, hơn nữa áo của người đàn ông vốn dĩ rất rộng, vừa nãy cô gấp rút đến mức cài nhầm hết cúc áo, trong mắt Đường Việt Sâm quả thật giống như một con hề.
Chiếc áo sơ mi lụa vì quá rộng nên đã buông lỏng khỏi bờ vai xinh đẹp của Sở Kiều Kiều, cô gái lại vì bị người đàn ông đột nhiên đóng cửa quá nhanh, mà đầu lại hơi ngửa ra sau, cổ và bờ vai ngọc ngà trắng như tuyết lộ ra là một kiệt tác mà không người đàn ông nào cưỡng lại được.