Người khác đều yêu nhau, hẹn hò, đính hôn, rồi mới kết hôn sau đó là có em bé nhưng cô thì ngược lại, chưa trải qua gì đã trực tiếp có 2 đứa con luôn rồi.
Hoắc Lệ Hành thấy Cố An Ninh cứ cúi gằm mặt trước mấy bà cô dì của Hoắc gia thì cảm thấy bực dọc, nắm cánh tay Cố An Ninh: “An Ninh, ngẩng đầu lên nhìn mọi người đi!”
Cố An Ninh lén trừng mắt nhìn Hoắc Lệ Hành thấp giọng nói: “Mau mau kính rượu cho xong đi, sớm kết thúc thôi!”
Đột nhiên, từ trong đám người kia có hai đứa trẻ phấn điêu ngọc trác chạy tới, mặc dù là một trai một gái nhưng nhìn một cái là biết ngay song sinh.
“Mami, baba!”
An An và Ninh Ninh hôm nay quả thực được ăn mặc đẹp rực rỡ như hai đứa trẻ từ trong tranh bước ra, trong vài giây nhân vật chính của buổi lễ đã biến thành An An và Ninh Ninh.
Họ hàng của Hoắc gia và những người thân tín của Hoắc Lệ Hành, không phải tất cả mọi người đều biết Hoắc Lệ Hành và Cố An Ninh đã có song thai bảo bối được ba tuổi, lần này tận mắt chứng kiến, thật sự là khiến một đám người vô cùng ngưỡng mộ rồi!
Hôn lễ ngày hôm nay nhìn thì đơn giản, trên thực tế một chút cũng không hề đơn giản, nghĩ xem một hôn lễ thời thượng long trọng lớn lại biến thành độc đáo như vậy, lại còn diễn ra ở 3 địa điểm thật sự rất mệt mỏi, cho nên gánh nặng buổi lễ ngày hôm của tổng giám đốc chỉ có thể đổ lên đầu Lư Thiếu Hoa, ngay cả sự an toàn của hai đứa trẻ cũng là việc của anh ta.
Lư Thiếu Hoa ngỏ lời cả đời này sẽ không kết hôn sinh con, ngày hôm nay thật sự là mệt c.h.ế.t anh ta rồi!
Cố An Ninh sắc mặt không tốt nhìn Hoắc Lệ Hành: “Sao hai đứa nó lại đến đây?”
Mê Truyện Dịch
Hoắc Lệ Hành không hài lòng trợn mắt nhìn Cố An Ninh, mở rộng cánh tay ôm chầm lấy con trai con gái và đặt lên má hai đứa nhỏ nụ hôn, Hoắc Lệ Hành tràn đầy cảm giác hạnh phúc, kiêu ngạo và bùng nổ nói: “Gia đình bốn người chúng ta, nhất định phải để cho những tên cười nhạo tiểu gia phải ngưỡng mộ c.h.ế.t thôi, đặc biệt là tên nhóc Cố Bắc Thần.”
Cố An Ninh tức giận dùng sức nhéo tay Hoắc Lệ Hành, đáng tiếc da thịt của tên xấu xa kia quá cứng rắn có véo thế nào cũng chả ảnh hưởng đến anh ta.
“Anh là tên khốn nạn, bế con còn nói bậy.” Cố An Ninh tức giận thấp giọng chửi mắng.
An An thêm một nhát dao: “Baba, tiểu gia có nghĩa là gì ạ?”
Hoắc Lệ Hành hôn con trai một phát: “Hỏi mami con đi, để mẹ giải thích cho.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8612-co-an-ninh-ngoai-truyen-21.html.]
Cố An Ninh: “………..”
Vừa nhìn thấy gia đình Cố Bắc Thần, ngay lập tức Ninh Ninh đã bán đứng cha mình: “Bác Cố ơi, baba cháu vừa mới mắng bác đó!” Nói xong cô nhóc liền lẽ lưỡi với Hoắc Lệ Hành.
“Phụt~”
Cố An Ninh buồn cười nhìn những vạch đen trên mặt Hoắc Lệ Hành và Cố Bắc Thần, ai bảo nói bậy, đây là báo ứng đó!
Nhìn thấy ánh mắt Cố Bắc Thần muốn trừng phạt mình, Hoắc Lệ Hành giơ tay đầu hàng: “Anh làm gì? Trẻ con không biết nói dối, phải không bảo bối?” Hoắc Lệ Hành quay đầu nhìn con gái nói, nhưng cô bạn nhỏ làm gì biết tâm tư của người lớn, đứa nhóc đã quên mất vừa nãy nói gì rồi, liền kéo Đại Bảo, Nhị Bảo đi chơi.
MC hét lên đã bắt đầu giai đoạn cuối cùng của buổi lễ, nhưng Cố An Ninh hoàn toàn không biết giai đoạn cuối cùng là tiết mục gì.
Cơm cũng ăn rồi, rượu cũng uống rồi, có phải là đến lúc nhàm chán rồi không! Cố An Ninh hi vọng kết thúc sớm, mặt cười đến sắp bệnh luôn rồi!
MC dứt lời, cũng không nhìn thấy trên sân khấu có tiết mục gì, Cố An Ninh nhìn Hoắc Lệ Hành: “Rốt cuộc là còn tiết mục gì vậy?”
Hoắc Lệ Hành kéo chiếc áo khoác lông chồn cho Cố An Ninh: “Biết ngay thôi.” Dứt lời, anh đội chiếc mũ lông chồn lên đầu Cố An Ninh.
Sau đó là âm thanh vang trời của chiếc trực thăng đang từ xa lại gần.
Tất cả khách mời không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên nhìn chiếc trực thăng trên bầu trời đang dần dần đến gần đến nơi diễn ra đám cưới, mãi cho đến khi trực thăng lượn lờ trên thảm đỏ, khoảnh khắc chân máy bay chạm đất, cầu thang cũng được thả xuống.
Cố An Ninh hoàn toàn không biết là tình huống gì, nhìn Hoắc Lệ Hành muốn hỏi, nhưng ngay lập tức cô bị người đàn ông ôm đi thẳng đến máy bay, Lư Thiếu Hoa và Lý Văn Huy ở phía sau dẫn theo vài người xách vali và bế An An, Ninh Ninh cùng lên máy bay.
Đợi đến khi nhóm người họ vô trong khoang máy bay, thang được thu lại, Hoắc Lệ Hành đứng ở cửa cabin nhìn xuống mọi người phía dưới nói: “Cảm ơn mọi người bận trăm việc đã đến tham dự đám cưới của tôi và An Ninh, bây giờ chúng tôi đi hưởng tuần trăng mật đây, không kịp cùng các vị rồi, mọi người ăn, uống, vui chơi thoái mái nhé…….”
Chiếc trực thăng đã cất cánh rời đi, âm thanh của Hoắc Lệ Hành cũng xa dần.
Máy bay hướng đến sân bay, Cố An Ninh lúc này mới nhìn Hoắc Lệ Hành, người đàn ông đang đội mũ bảo hộ và thắt dây an toàn cho hai đứa trẻ: “Đường bộ tắc đường quá, chúng ta đi trực thăng đến sân bay, chúng ta sẽ ngồi máy bay chuyên dụng đến Pháp nghỉ dưỡng.”