Cố An Ninh chạy tới, hai đứa nhỏ liền nhào vào lòng của Cố An Ninh, lúc này cô mới chậm rãi ngồi xổm xuống, ôm hai bảo bối mà hôn vô số lần rồi mới buông ra: "Bảo bối, nói cho mẹ biết, có phải là ba không cho hai đứa nói chuyện với mẹ có đúng không?"
"Ừm, đúng vậy."
Phụt...
Ninh Ninh đã bán đứng Hoắc Lệ Hành ha ha...
Hoắc Lệ Hành cũng ngồi xổm cạnh hai bảo bối: "Ninh Ninh, ba không có nói..."
Ninh Ninh và An An trăm miệng một lời nói với ba bọn họ: "Ba có nói ba có nói, mỗi lần ba nghe nghe điện thoại đều trốn đi, còn mẹ rất nhanh trở lại, mẹ... trở về, ba cố ý đó!"
Ánh mắt Cố An Ninh lạnh lùng trừng mắt với Hoắc Lệ Hành, lại bị Ninh Ninh nhìn thấy, cô bé nhỏ ôm lấy cổ của Cố An Ninh, giọng nói trẻ con: "Mẹ đừng giận ba, thầy cô ở nhà trẻ đã nói rồi! Ba, mẹ không được cãi nhau đâu! Ba và mẹ phải tương thân tương ái mới đúng! Có phải không anh hai?"
An An gật đầu: "Ừm! Đúng là như vậy đó! Dì ở nhà trẻ còn nói là người một nhà thì phải tương thân tương ái, ba và mẹ lại không tương thân tương ái, còn lừa gạt con nít nữa."
"Phụt..."
Cố An Ninh cười xoa đầu hai bảo bối: "Được rồi, có đói bụng không? Chúng ta đi ăn chút gì đó nhé?"
"Được ạ, được ạ! Ăn cơm xong rồi thì con muốn chơi với anh hai và ba trong một phòng, à đúng rồi, sao không nhìn thấy con nít trong nhà của ba?" Ninh Ninh bỗng dưng hỏi Cố An Ninh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8451-co-an-ninh-ngoai-truyen-5.html.]
Hoắc Lệ Hành tức giận trừng mắt với Cố An Ninh, nhưng lời này nhất định là Cố An Ninh nói với hai đứa nhỏ, xoay người ôm Ninh Ninh lên tay kéo tay của con trai: "Nhà của ba chính là nhà của An An và Ninh Ninh, trong nhà của ba cũng chỉ có hai đứa các con, nếu như An An và Ninh muốn thêm một đứa em gái hay em trai thì dỗ cho mẹ con vui vẻ đi, để cho mẹ các con tương thân tương ái với ba, vậy thì hai đứa sẽ có em trai, em gái!"
Hoắc Lệ Hành và bọn nhỏ trực tiếp đi vào phòng ăn, mà Cố An Ninh bỗng nhiên lại đứng ở đường trãi đá nhỏ nhìn bóng lưng của bọn họ, nghe cuộc đối thoại của ba con bọn họ, vậy mà đáy lòng lại có chút cảm giác hạnh phúc.
Nếu như giữa bọn họ không có bốn năm ân oán, có lẽ một nhà bốn người bọn họ thật sự sẽ rất hạnh phúc!
Lúc lâu sau Cố An Ninh mới vào trong toà lâu đài, đến chỗ có tiếng vui cười của bọn nhỏ, đây là thế nào? Bình thường cô đưa đi khu vui chơi cũng không có vui sướng đến như vậy?
Quản gia ở bên cạnh như đang chờ Cố An Ninh, sau khi thấy cô thì cung kính nói: "Cô Cố, hai đứa nhỏ và cậu chủ đang trong phòng trẻ em chơi đồ chơi.
Nơi này cũng có phòng trẻ em sao?
Cố An Ninh đột nhiên cảm thấy có tiền thật tốt, Hoắc Lệ Hành thật sự vì niềm vui của hai đứa nhỏ mà nhọc lòng, ở đâu cũng không quên sắp xếp căn phòng trẻ em.
Mê Truyện Dịch
Con vẫn còn nhỏ, chắc đã bị Hoắc Lệ Hành mua chuộc rồi.
Quản gia nói với Cố An Ninh: "Cô Cố đi theo tôi, phòng vui chơi trẻ em ở bên cạnh."
Đứng ở cửa phòng trẻ em, Cố An Ninh lần nữa sợ ngây người, Hoắc Lệ Hành sắp xếp cho hai đứa nhỏ một phòng trẻ em ở ba nơi, nhưng nơi này thì phòng trẻ em như một thiên đường vui chơi vậy, cái gì cũng không thiếu, quan trọng là hoàn toàn chiếm một vị trí tốt phía sau.
Khắp phòng là các quả bóng nhỏ và các con vật nhỏ còn có rất nhiều món đồ chơi trí tuệ, Ninh Ninh ngồi trên thảm xung quanh đầy đồ chơi nhồi bông, An An thì ngồi chơi xếp hình.
Hai người Ninh Ninh và Hoắc Lệ Hành đang dùng thú bông ném lẫn nhau, như hai đứa nhỏ điên cuồng chơi, thoáng cái trán đã không ngừng vã đầy mồ hôi.