Cố An Ninh hít sâu một cái: “Tôi vẫn có quyết định và câu nói như ban đầu, dù anh có làm gì tôi, nhưng tôi xin anh, bỏ qua cho bọn trẻ. Mười tám tuổi, đợi hai đứa nó đủ mười tám tuổi, tôi sẽ nói sự thật cho chúng, để chúng tự lựa chọn, dù có như thế nào, chúng là con cháu nhà họ Hoắc, điều này chúng bắt buộc phải được biết, được chưa?”
Trán Hoắc Lệ Hành nổi gân đen, nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt nắm đấm, trong lòng âm thầm tự nhủ không được tính toán với người phụ nữ c.h.ế.t tiệt này, cô ấy nói gì thì là cái đó đi, bất lực nói: “An Ninh, tôi nhớ tôi cũng từng nói, tôi sẽ không ép buộc cướp con đi, lần này,…lần này chỉ là…haizz thôi bỏ đi.”
Để anh ta nói ra mấy câu sến súa như vậy rất khó, anh ta muốn nói là để Cố An Ninh ngoan ngoãn quay về, quay về bên anh ta, nhưng lại không nói ra được, chắc là không nói như vậy được đâu nhỉ!
Hoắc Lệ Hành xua tay nói: “Không nói với em nữa, để tôi tự nghĩ cách.” Nói xong, Hoắc Lệ Hành nhìn sang Cố An Ninh, mấy ngày không gặp mà lại gầy như vậy rồi, mắt trũng xuống cả rồi, thương xót cô nhưng lại không dám lại gần, đúng là sắp làm anh ta phát điên đây mà.
Hoắc Lệ Hành hít sâu một cái rồi nói: “An Ninh, dù gì tôi cũng phải có trách nhiệm nuôi con, nhưng tôi không muốn làm tổn thương em, không hề muốn em trở thành như thế này chút nào, tôi đúng là tên khốn. Hay là, hay là, chúng ta sống chung dưới một mái nhà, ai sống cuộc sống của người đó, tôi thề sẽ không làm phiền đến cuộc sống riêng của em, nhưng có một điều kiện duy nhất là em không được dẫn bạn trai về nhà, không được cãi nhau với tôi trước mặt bọn trẻ, xây nên cho bọn trẻ một gia đình hạnh phúc, như thế được chứ?”
Cố An Ninh sững sờ nhìn Hoắc Lệ Hành, lời nói của anh ta có bao nhiêu phần đáng tin đây?
Đột nhiên, Cố An Ninh đã có chủ ý trong lòng, kiên quyết nói: “Hoắc Lệ Hành, theo lý mà nói tôi sẽ không tin anh, anh nên hiểu giữa tôi và anh, và vợ cũ anh có mối thù g.i.ế.c cha mẹ, còn lần này nhân lúc tôi không khỏe lại lừa mang con về thành phố B, còn hùng hổ thề thốt là sẽ làm trâu làm ngựa, nhưng mấy ngày nay anh đã lộ nguyên hình rồi, vì vậy, dù anh có nói gì tôi cũng không tin anh đâu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8422-co-an-ninh-ngoai-truyen-2.html.]
Hoắc Lệ Hành nhíu mày, trên mặt lộ ra các đường vân: “Vậy em muốn thế nào?”
Cố An Ninh đưa tay lên cắn ngón tay, cô hiểu rất rõ, bước này một khi bước đi là rất khó quay đầu.
Nhưng cô bắt buộc phải làm vậy, đây là thời đại cá lớn nuốt cá bé, nếu không nhân cơ hội này chuyển mình, e là sau này càng khó, nếu thật sự ngày nào đó phải vì con mà kiện Hoắc Lệ Hành ra tòa, cô không quyền không tiền, không thể cho con cái được cuộc sống và giáo dục tốt hơn Hoắc Lệ Hành.
Còn trăm mẫu vườn dược liệu của cha mẹ để lại đều do Hoắc Lệ Hành nắm quyền trong tay, anh ta cho cô số cổ phần đều là của Diệp Minh Nguyệt, có cũng được không có cũng chẳng sao, cô không thèm chỗ đó.
Cho dù cô có cố hết sức làm một nhà tạo mẫu tổ chức hôn lễ hàng đầu, thì cũng chỉ đủ ăn đủ mặc cho con, chỉ học được trường bình thường, nên cô không nhất thiết phải lật mặt với Hoắc Lệ Hành.
“Hoắc Lệ Hành, chúng ta làm một giao dịch đi.” Cố An Ninh đột nhiên nói.
Mê Truyện Dịch