Những ngày Cố An Ninh ở vùng sông nước không hề thoải mái, ban đầu lúc vứt hai đứa trẻ ở nhà họ Hoắc cô vẫn chưa có cảm giác gì, nhưng lâu rồi thì không chịu được, cô vẫn đánh giá cao bản thân quá, cho rằng mình sẽ không nhớ bọn trẻ, thực tế thì không chỉ nhớ, mà còn muốn bay đến trước mặt chúng ngay lập tức.
Nhưng đã nói rõ là chơi ở chỗ Hoắc Lệ Hành mấy ngày, nếu cô nhớ bọn trẻ thì bảo Hoắc Lệ Hành trả cho cô, nhưng bây giờ Hoắc Lệ Hành cứ nhất quyết không nhận và nói là Cố An Ninh không cần bọn trẻ nữa nên mới để anh ta đưa về nhà nuôi.
Bây giờ Hoắc Lệ Hành biết Cố An Ninh không còn tình cảm gì với anh ta nữa, hơn nữa dù anh ta có làm gì cũng không lay động được, nhưng cũng do Thiếu Hoa cứ gây rối làm ai đó tức c.h.ế.t mất!
Nên bây giờ Hoắc Lệ Hành chỉ có thể dùng thủ đoạn “bỉ ổi” để uy h.i.ế.p Cố An Ninh.
Mê Truyện Dịch
Hoắc Lệ Hành nói, dù sao thì bọn trẻ cũng thích ở nhà họ Hoắc, nói không muốn đến vùng sông nước vì nhiều muỗi quá, cơm cũng không ngon, nếu Cố An Ninh muốn gặp bọn trẻ cũng được, về nhà họ Hoắc hoặc đi đâu cũng được nhưng không phải vùng sông nước đó. Cố An Ninh muốn gặp bọn trẻ lúc nào cũng được, nhưng phải có Hoắc Lệ Hành đi cùng, nhưng vậy có gì khác nhau đâu, chủ yếu là Cố An Ninh đâu có muốn gặp Hoắc Lệ Hành!
Theo ý của Hoắc Lệ Hành, Cố An Ninh muốn ra nước ngoài hay ở thành phố khác cũng được, đối với Hoắc Lệ Hành cũng chỉ là thêm một nơi ở, chỉ cần tránh xa Lư Thiếu Hoa là được.
Đúng là làm người khác lo lắng bất an mà, vừa giải quyết Trình Thiên Vũ xong thì lại đến Lư Thiếu Hoa, mà lại còn là em họ mình nữa chứ, thật quá đáng mà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8411-co-an-ninh-ngoai-truyen-1.html.]
Cố An Ninh thật sự quá mệt mỏi rồi, từ việc không thích Hoắc Lệ Hành chuyển sang chán ghét, bây giờ còn đến mức ghê tởm, nhưng cô không rời xa hai đứa trẻ được, dù gì cũng là hai đứa con một tay cô nuôi lớn, sao có thể để người đàn ông bỉ ổi kia dễ dàng cướp đi như vậy được!
Cố An Ninh quay về thành phố, đi thẳng đến nhà mà lúc bố mẹ còn sống để lại cho cô, dọn dẹp nhà cửa xong thì gọi điện cho Hoắc Lệ Hành mang con đến, Hoắc Lệ Hành lại nói anh ta đưa hai đứa trẻ đến lâu đài rồi.
Cố An Ninh muốn chửi thề, nhưng cô là cô gái ngoan ngoãn được giáo dục từ nhỏ không nói tục chửi thề bao giờ, và vẫn nhịn không chửi, hít một hơi thật sâu rồi tức giận nói: “Lâu đài gì chứ? Ở đâu?”
Hoắc Lệ Hành nghe ra được sự bất an và lo lắng của Cố An Ninh, anh ta cười trên nỗi đau của người khác nhưng cũng rất tức giận, cô từng đến lâu đài thủy tinh ở vườn trà rồi mà, lâu đài tinh xảo như vậy ở trong nước có mấy cái chứ? Cô đến ở rồi mà không hề có chút ấn tượng nào, điều này liên quan đến việc bỏ qua sự tồn tại của Hoắc Lệ Hành anh ta sao?
Đúng là phụ nữ thiếu đòn, anh ta yên lặng nói trong lòng.
Hoắc Lệ Hành nhìn hai đứa trẻ bên ngoài tường kính, tâm trạng mới tốt lên chút, đang định nói bây giờ tôi sẽ xuống núi đón em, nhưng Hoắc Lệ Hành còn chưa kịp nói, Cố An Ninh đã cướp lời: “Gửi địa chỉ qua đây, tôi bảo Thiếu Hoa đưa đến đó.”
Hoắc Lệ Hành đương nhiên cố ý muốn giấu hai đứa trẻ không muốn cho gặp cô ấy, mỗi lần gọi điện Hoắc Lệ Hành còn nói An An và Ninh Ninh không muốn nói chuyện với cô, cứ phải để cô về nhà mới cho nói chuyện, các con của cô làm gì có chuyện nói ra những lời đó.