Cố Bối Bối nghe thấy Khang Mộ Thành nói những lời này thì trong lòng liền khó chịu, cái gì gọi là anh ta tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục chứ, có cần phải kêu oan ức thì người phải kêu cũng chính là cô mới đúng!
Nhưng Cố Bối Bối cũng không muốn xung đột với người đàn ông này, nhìn đồng hồ: "Nếu như vậy thì anh Khang hãy lo việc đó nhé, tôi có việc phải đi trước. Anh sắp xếp xong xuôi thì báo cho tôi biết một tiếng là được."
Cố Bối Bối nói xong liền đứng dậy chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên Khang Mộ Thành xoa trán nói: "Cô Cố, thái độ này của cô thật sự không có thành ý muốn hợp tác, tôi thấy chúng ta nên thương lượng hoặc là thay đổi phương án hợp tác đi."
Cố Bối Bối xoay người, trừng mắt nhìn Khang Mộ Thành: "Khang Mộ Thành, đây là cách anh làm kinh doanh sao? Khanh Đỉnh của các anh sao có thể nổi tiếng ra ngoài quốc tế? Hôm nay tôi tìm anh, vốn là muốn anh tìm người, nhưng cả ngày nay anh đang nói cái gì, làm cái gì vậy? Chuyện tôi và anh đàm phán với chuyện tìm người có liên quan gì sao? Tôi thấy anh đang cố ý."
Mê Truyện Dịch
Nói không chừng người ở sau lưng sai khiến Dương Tiểu Mai chính là Khang Mộ Thành, nhưng người đàn bà chanh chua như Dương Tiểu Mai làm sao có thể quen biết một đại nhân vật như Khang Mộ Thành?
Thấy Cố Bối Bối tức giận, Khang Mộ Thành lại không có mất hứng gì, dùng tay dò xét nói: "Hà tất gì mà cô phải tức giận đến vậy? Tôi cũng không nói là không tìm người nha, tôi chỉ muốn nói là tìm người thì cần có thời gian, anh ta còn sống cũng không muốn cô tìm thấy anh ta, tôi cũng là người chứ không phải thần tiên, cô thấy có đúng không? Tôi cũng cần thời gian khảo sát, điều tra, chuyện này phải cần có manh mối, đó là đạo lý khi cảnh sát hình sự phá án, bọn họ cũng không nhất định có thể tìm được người đàn ông cô muốn tìm, có lẽ bọn họ còn không tìm được nhanh bằng tôi."
Cố Bối Bối nhíu mày: "Vậy thì anh nói đi, khi nào anh mới tìm được người?"
"Không biết nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8361-con-duong-hon-nhan-chong-gai-hon-nhan-hinh-thuc-6.html.]
Khang Mộ Thành thẳng thắn hùng hồn nói ra ba chữ khiến Cố Bối Bối tức giận đến mức suýt nữa đã gào thét, nổi điên muốn cầm đồ đập người, nhưng mà cô vẫn nhịn được.
Cố Bối Bối hít sâu, đèn nén sự tức giận: "Tại sao tôi cảm thấy anh Khang căn bản là không có thành ý, ngược lại còn giống như là đang lừa gạt tôi vậy?"
"Lời tôi nói chính là sự thật, thật sự không biết khi nào mới có thể tìm được, nhưng mà cô yên tâm, hôm nay tôi đã sắp xếp xong, mọi thứ đã bắt đầu rồi, dù sao thì sau này chúng ta cũng phải sống dưới cùng một mái nhà, vì vợ làm việc phục vụ, cô có thể giám sát bất cứ lúc nào." Khang Mộ Thành nói rất nghiêm túc khiến khoé miệng của Cố Bối Bối cũng đều co rút.
"Chưa xem bát tự thì đừng nên xưng hô như thế, tôi cảm thấy không được tự nhiên, được rồi, anh nói tiếp đi, tôi nghe." Tuy Cố Bối Bối tức giận nhưng cô lại không còn cách nào khác.
Khang Mộ Thành cũng không có kế hoạch cẩn thận gì, nó không nằm trong lịch trình ngày hôm nay, cho nên chỉ tựa như một cái dàn ý lớn.
Nhưng Khang Mộ Thành - với tư cách là một người thần bí, ông chủ trẻ của tập đoàn đa quốc gia, trước mắt không nên quan tâm anh trắng đen bao nhiêu, chỉ bằng thân phận này của người ta, thì đã có thể khiến cuộc hôn nhân này đúng như những lời anh nói, phải ủy khuất Khang lão đại rồi.
Ý của Khang Mộ Thành là hôn lễ càng long trọng thì càng tốt, hơn nữa còn muốn các phương tiện truyền thông lớn cũng có thể tiến vào trong toàn bộ hành trình diễn ra lễ cưới, còn muốn đi Milan và Paris để chụp ảnh cưới, lại còn đi Aegean Sea để hưởng tuần trăng mật...
Cố Bối Bối nghe xong liền bực bội: "Nói gì đi nữa thì cũng chỉ là cái hôn lễ giả mà thôi, một cuộc hôn nhân hợp đồng, thì cần gì phải lớn đến như vậy? Đến cuối cùng cũng không có kết thúc tốt, còn hưởng tuần trăng mật cái gì, anh cũng muốn đi à."