Cố Bối Bối duỗi thẳng eo: “Không phiền Khang tiên sinh nhọc lòng thay, tôi có thể tự trở về.” Thành phố Toronto này đối với cô cũng rất quen thuộc.
Khang Mộ Thành đi theo: “Vậy không được, nhỡ may cô Cố có chuyện gì bất trắc thì Khang Mộ Thành tôi không gánh nổi tai tiếng này, thêm nữa, cô nếu thật sự xảy ra chuyện gì, tôi tìm ai hợp tác, kết hôn cùng ai đây?”
Cố Bối Bối không vui nhăn mày: “Ngài Khang, hiện tại tôi thu hồi những gì tôi đã nói, người tên Tô Hướng Đông kia tôi không tìm nữa, dù sao cũng chỉ là một người không liên quan, tôi cần gì vì một người không liên quan mà tự hủy tương lai cơ chứ.”
Xe của Khang Mộ Thành đã dừng lại trước cửa quán cà phê, tài xế xuống xe kéo cửa sau kính cẩn nói: “Ngài Khang, cô Cố, mời.”
Cố Bối Bối đương nhiên sẽ không lên xe của Khang Mộ Thành, chiếc xe trông nguy hiểm rõ ràng như thế cô mới không cần lên làm gì.
Cố Bối Bối thật sự bật cười trước năng lực của Khang Mộ Thành, thấy cô phải đi, Khang Mộ Thành không nói lý mà bình tĩnh nói bên tai cô trước khi lên xe: “Cô Cố có thể không suy xét hợp tác với tôi, nhưng cô không đào người đàn ông kia ra khẳng định không được, nguyên nhân cô hẳn rõ ràng hơn tôi, người phụ nữ kia sẽ chơi cô và tập đoàn Cố thị một vố to đấy, cô tin hay không thì tùy.” Dứt lời, người đàn ông liền ngồi vào trong xe.
Theo lý thuyết Cố Bối Bối cô sao có thể sợ một người đàn bà thôn dã kia được, chỉ là như câu nói kia của Dương Tiểu Mai, ‘đầu trọc không sợ bị nắm tóc’ có đôi khi đạo đức và đạo lý không thể tuần hoàn trong người không biết đạo đức và đạo lý là gì, mà Cố Bối Bối là đại tiểu thư nhà họ Cố, là tổng giám đốc Cố thị, là nữ thần trong mắt mọi người, mà Dương Tiểu Mai chính là điển hình “người đáng thương” trong quần chúng ở vào thế yếu được người khác đồng tình kia mấu chốt cô ta còn là vợ trước của Tô Hướng Đông, cô và nhà họ Cố thật đúng không tìm được biện pháp đối phó với cô ta.
Mê Truyện Dịch
Nhiều lắm, ở thời điểm sau khi cô ta biết mình mang thai xong liền làm ẫm ĩ, cũng coi như làm nhiễu loạn trị an xã hội mấy ngày, không giải quyết được vấn đề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8341-con-duong-hon-nhan-chong-gai-dong-y-4.html.]
Cố Bối Bối do dự một lát cũng khom lưng ngồi vào xe, theo cửa xe bị đóng lại, cô đưa mắt nhìn sườn mặt Khang Mộ Thành: “Anh đúng là biết rất nhiều đấy nhỉ.”
Khang Mộ Thành thản nhiên liếc mắt nhìn Cố Bối Bối: “Cần thiết, tôi giúp cô làm việc đương nhiên phải nắm chuyện của cô rõ như trong lòng bàn tay.”
Cố Bối Bối không nói nữa, trong lòng cảm thấy bực bội nhưng thật ra lại suy nghĩ một vấn đề, cùng Khang Mộ Thành hợp tác các hạng mục trong nước thật ra cũng không phải không thể được, rốt cuộc địa bàn của cô cô định đoạt, những chuyện đen tối của Khang Đỉnh bọn bọ ít để lọt vào là được.
Chỉ là chuyện gả cho anh ta nghĩ thế nào đều thấy không được, một đại tiểu thư sạch sẽ như Cố Bối Bối sao lại phải gả cho một thái tử hắc đạo cơ chứ, chuyện này đánh c.h.ế.t cô đều không làm, nhưng cần phí bao nhiêu tế bào não mới làm cho Khang Mộ Thành dừng bước đây, có lẽ là anh ta muốn tiến quân vào thị trường trong nước mới cảm thấy kết hôn với cô là lựa chọn tốt nhất.
Xem ra người này quả nhiên là quá mức khôn khéo rồi!
Cố Bối Bối vẫn luôn tự mình suy tư, đột nhiên, Khang Mộ Thành chậm rì rì nói: “Kỳ thật hai người chúng ta kết hôn chính là cách nhanh nhất làm người phụ nữ kia ngậm miệng.”
Cố Bối Bối nghiêng mặt nhìn chằm chằm một bên sườn mặt Khang Mộ Thành thật lâu sau: “Cảm ơn nhắc nhở, tôi thiếu chút nữa quên nói cho anh, anh có biết anh lớn lên rất giống với người mà tôi tìm kiếm hay không? Kế này của anh không phải là đang tìm cách đẩy tôi lên nơi đầu sóng ngọn gió chứ còn gì nữa.”
Khang Mộ Thành lúc này mới nghiêng người đồng dạng nhìn Cố Bối Bối: “Tôi đương nhiên biết tôi rất giống với Tô tiên sinh, ảnh chụp các cô gửi đến tôi đã xem qua.”