Cố Bối Bối bị gương mặt trước mắt làm cho kinh ngạc đến mức há hốc miệng nhỏ, đôi mắt xinh đẹp cứ nhìn chằm chằm không nhúc nhích vào người nọ, người này sao có thể giống Tô Hướng Đông như vậy?
Biểu tình kia của Cố Bối Bối, Khang Mộ Thành đã đoán trước được, nếu là người khác thì cũng sẽ phản ứng lớn như vậy mà thôi.
Nhưng chỉ nháy mắt sau, Cố Bối Bối vẫn thu hồi một chút lý trí, nhìn kỹ thì người này chỉ có ngũ quan là giống với Tô Hướng Đông, còn lại hoàn toàn không giống.
Đặc biệt là cặp mắt sắc bén kia của Khang Mộ Thành, còn có khí chất ngạo mạn kia, trang phục càng là hoàn toàn khác biệt với Tô Hướng Đông trước nay vẫn luôn mặc quân trang.
Cố Bối Bối hiển nhiên cảm thấy bản thân thật thất lễ, khép lại khuôn miệng, mi mắt run rẩy cụp xuống, thu lại những suy nghĩ miên man, lúng túng nói: “Ngại quá, ngài khá giống một người tôi quen.” Dứt lời cô muốn hòa hoãn không khí nên lại nói: “Có thể là do ngài lớn lên quá đẹp trai?”
Vẻ mặt Khang Mộ Thành thản nhiên, dường như đã quen với việc được mỹ nữ khen, hơi hơi gật đầu nói: “Cô Cố ngàn dặm đuổi theo tôi có việc gì?”
Mê Truyện Dịch
Người này quả nhiên giống hệt với Khang Mộ Thành trong truyền thuyết kia, quyết đoán không hề một lời vô nghĩa, làm Cố Bối Bối bớt đi rất nhiều phiền phức, Cố tổng cô bàn chuyện làm ăn không ít, nhưng cùng một anh đẹp trai nói chuyện ngoài chuyện làm ăn vẫn là lần đầu tiên, lại còn là một người xa lạ lạnh lùng, chỉ trừ khuôn mặt nhìn qua không quá mức xa lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8331-con-duong-hon-nhan-chong-gai-ga-cho-toi-3.html.]
Nghe nói Khang Mộ Thành thủ đoạn thông thiên, công ty gia tộc phát triển khắp thế giới lại không có sản nghiệp gì trong nước, cho nên nhân sĩ trong giới làm ăn không hề xa lạ với ba chữ Khang Mộ Thành nhưng hầu như chưa từng gặp được người thật bao giờ, nghe nói cha anh ta và tổ tiên đã sớm mở sòng bạc ở Hong Kong và nước ngoài, tóm lại đều là loại mua bán không lên được mặt bàn, khi Khang Mộ Thành còn nhỏ, tập đoàn Khang Đỉnh đã bắt đầu chuyển mình một cách mạnh mẽ dưới tay cha của Khang Mộ Thành, ông ta muốn giao cho Khang Mộ Thành một tập đoàn Khang Đỉnh sạch sẽ, nhưng rất nhiều việc khi đã mọc rễ muốn nhổ ra hoàn toàn không dễ, huống gì là những chi rễ bên cạnh đó làm sao có thể diệt được dễ dàng.
Cho nên khi tập đoàn Khang Đỉnh vào tay Khang Mộ Thành, là lúc anh ta có một ngoại hiệu, đương nhiên là ngoại hiệu mà người ta chỉ gọi sau lưng, “Thái tử gia hắc đạo” Khang thiếu.
Tương truyền, sản nghiệp của Khang Mộ Thành ở Châu Âu, Đông Nam Á, bốn con rồng Châu Á đều là hắc bạch đều ăn, tìm một người đối với anh ta chỉ là chuyện một giây, vì vậy, Cố Bối Bối mới tìm mọi cách muốn liên hệ với Khang Mộ Thành, cô bất luận như thế nào gặp được Khang Mộ Thành, nhờ anh ta hỗ trợ tìm kiếm Tô Hướng Đông, để Tô Hướng Đông nhanh tay xử lý cục diện rối rắm của chính anh ta, nếu không cô thật sự sẽ bị Dương Tiểu Mai kia làm cho tức chết.
Danh tiếng của Khang Mộ Thành trong giới người Hoa nước ngoài vô cùng tốt, không hề giống với anh ta trong truyền thuyết tàn bạo thấy máu, ngược lại chẳng những cùng người Hoa ở chung vô cùng hòa thuận, mà còn được người dân địa phương đánh giá rất tốt.
Cố Bối Bối lấy ra tư liệu của Tô Hướng Đông cẩn thận kính cẩn đưa cho Khang Mộ Thành: “Đây là người tôi muốn tìm, làm phiền Khang tiên sinh. Cảm ơn!”
Cố Bối Bối chính là một đại mỹ nữ xuất thân hào môn, đi đến rất nhiều quốc gia, có thể nói vài loại ngôn ngữ, lại là người nối nghiệp của tổng giám đốc tập đoàn Cố thị, có thể nói chính là bạch phú mỹ mà thanh niên tài tuấn săn đón nhất, trường hợp nào mà cô chưa từng trải qua, mỹ nữ nào chưa từng thấy, nhưng Khang Mộ Thành này vẫn làm cô có cảm giác rất khó ở chung.
Khang Mộ Thành quét mắt trên tờ tư liệu, ngón tay thon dài nhẹ nhàng buông lỏng, tờ giấy mỏng manh bay bay rơi xuống mặt đất, người đàn ông ngước mắt nhìn về phía Cố Bối Bối, dường như muốn nhìn thấu cô, lúc sau mới chậm rì rì nói: “Tìm một người đối với Khang Mộ Thành tôi đích xác chỉ là chuyện nhỏ, nhưng, tôi chưa từng làm giao dịch nào không có lợi.”