An Noãn Noãn không ngờ dưới tòa nhà Phi Phàm còn có mấy người nữa cũng ăn mặc như Cố Bắc Thần.
Lúc này, trời đã gần tối hơn, đèn đường ở hai bên cũng dần sáng lên, mà khung cảnh hai người họ đứng dưới ánh đèn ne-on cam lại cực kỳ hoà hợp, thu hút ánh nhìn của rất nhiều người đi qua.
An Noãn Noãn cụp mắt xuống, không quan tâm đến ánh nhìn của người nào đó, mà Cố Bắc Thần thì vẫn cứ đen mặt như vậy, anh cứ như vậy nhìn đỉnh đầu của cô một hồi lâu, cuối cùng cũng là chấp nhận chịu thua. Hết cách rồi, anh thừa nhận bản thân thật sự không đấu lại với cô! Thở dài một tiếng, anh đưa tay lên xoa xoa cái đầu nhỏ: “Cô bé, đang giận sao?”
An Noãn Noãn ngẩng đầu lên, cô trừng mắt với Cố Bắc Thần: “Đừng xoa đầu em, rối hết tóc rồi.”
Cố Bắc Thần cũng không tức giận, khoé môi cong lên đến một độ cong hoàn hảo, anh nhìn xuống đường, một hàng xe Jeep quân đội đang đậu ngay ngắn trên đường, anh cất lên giọng nói trầm thấp: “Tối nay anh mời đồng nghiệp ăn cơm, đi cùng anh đi!”
Nói thật lòng, hôm nay Cố Bắc Thần rất cảm ơn Đường Thần. Thật ra sáng nay anh đang đến đơn vị để họp, giữa đường anh bỗng nhận được tin nhắn của ai đó, nên lập tức quay xe lại đi đến đây.
Cố Bắc Thần vốn là muốn bất ngờ xuất hiện ở chỗ của cô, nhưng đó chỉ là ý định thôi, thực tế cuộc sống luôn tồn tại rất nhiều biến số không nói trước được.
An Noãn Noãn sớm đã nhìn thấy đám người này rồi, cô cất giọng lạnh lùng: “Em không đi đâu, em cũng đâu phải là người gì của anh.”
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần hạ mị xuống, giọng nói có chút gằn xuống kèm theo tia cảnh cáo: “Đừng giận nữa.”
An Noãn Noãn cắn cắn môi, cuối cùng cô nhìn thẳng vào đôi mắt đen kia: “Cái đó, không đi không được sao?”
“Không được, cả quân doanh đều biết anh đã kết hôn rồi, nhưng đến ngay cả người thân cận với anh nhất cũng chưa từng nhìn thấy bà xã của anh là ai, anh thật sự rất khó ăn nói!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-832-huy-mat-thanh-danh-cua-anh.html.]
An Noãn Noãn nói thầm: “Hay là anh đi kiếm đại người con gái nào gánh cái trọng trách này đi, em thấy nếu em đi chuyện này có chút không ổn!”
Cố Bắc Thần nhướn mày: “Không ổn? Em thấy không ổn vì em nói với mẹ anh rằng chuyện đó của anh không được phải không?” Anh vừa nghiến răng nghiến lợi mà nói.
“Ách~” An Noãn Noãn thầm than một tiếng, còn có thể nói chuyện đàng hoàng nữa không đây, quả nhiên ngày hôm đó bà Cố đã đề cập đến chuyện này với anh.
Tối nay mời mọi người không phải chỉ có một hai người, nhìn thử xuống đường mà coi, cả đống người luôn đó!
Đến nước này, dụ ngọt cũng không được, Cố Bắc Thần đành phải ép buộc thôi. Hai mắt anh tối sầm lại, cất giọng cảnh cáo: “An Noãn Noãn, nếu em không tuỳ hứng như vậy nữa, anh sẽ suy xét lại mà đối xử nhẹ nhàng với em, để em biết được anh rốt cuộc là có được hay không, còn nếu không, anh nhất định sẽ làm như những gì anh đã nói, một tháng……”
“Đê tiện, lưu manh, quân nhân mà đi quấy rối con gái nhà lành, hừ!” An Noãn Noãn dùng hết vốn từ cô biết được để mắng anh, cắt ngang lời anh nói, cô quả quyết xoay người đi về hướng ngược lại.
Một người phản xạ nhanh như Cố Bắc Thần mà cũng bị đơ ra mất vài giây, sau đó liền nhanh chóng bước đến, nắm chặt lấy cánh tay của An Noãn Noãn: “Phản ứng cũng nhanh nhạy lắm đó, em ngoan ngoãn một chút có được không?”
An Noãn Noãn cắn răng, cô quay đầu lại nhìn thẳng vào mắt Cố Bắc Thần, cũng cố gắng nhỏ giọng lại, sợ đồng nghiệp của anh nghe thấy, dù gì thì ở bên ngoài cô cũng phải giữ cho anh chút thể diện chứ!
“Nhưng mà, em đã đồng ý với mẹ của anh, là sẽ không quấn lấy anh nữa…..” Chuyện tới nước này, cô không thể không nói sự thật được nữa. Rốt cuộc thì cô cũng đã sống đến cái tuổi này rồi, nhưng lại không có một người thân thiết chỉ bảo cho cô nên làm thế nào, mỗi lần có chuyện thì chỉ có thể trông cậy vào hội chị em, nhưng lời của bọn họ đều chỉ là lý luận suông, còn kiểu người hay mắc phải những chuyện kỳ lạ như cô thì thật không biết nên phải làm thế nào.
Cho dù cô có tin tưởng Cố Bắc Thần thế nào, nhưng cuối cùng cô cũng không đánh lại được một người quyền lực như bà Cố!