Mãi cho đến khi Triệu Tử Khanh bị hôn đến phải há miệng ra thở dốc, Dung Ngụy mới chịu buông cô ra, nhưng đôi bàn tay đang ôm lấy cô vẫn chưa chịu buông bỏ, anh ấn đầu cô vào vị trí trước n.g.ự.c anh, để cho cô có thể nghe rõ được tiếng nhịp tim anh đang nhảy loạn, còn có cả sự tham luyến, sự cuồng dã trong nụ hôn vừa rồi. Mặc dù cô đã gặp qua rất nhiều người, nhưng mà ngoại trừ Dung Ngụy, cô chưa từng hôn môi với người nào ông nào khác, nói cách khác bên ngoài nhìn cô như một tay lão làng, nhưng thực tế cô vẫn còn là tay mơ không biết được kỹ thuật hôn môi là gì!
Dung Ngụy cũng không hơn cô là bao, nếu như lúc nãy anh không dừng lại kịp thời thì e là bây giờ đã đi đến mức nào luôn rồi. Anh cũng cảm thấy rất rầu rĩ, không biết là do anh không gần gũi phụ nữ đã lâu, hay là do anh đã nghĩ thông suốt hết cả rồi, đã nhận định chỉ một mình cô chứ không phải là một ai khác!
Nhưng mà ngay lập tức, cả thể xác và tinh thần đều cho anh một phản hồi, chính là, cả đời này của anh chỉ muốn một mình cô mà thôi!
Đáp án này có lẽ là được xác định từ lúc anh quyết định đến Hải Thành học tập.
Bỗng nhiên, anh đưa tay nâng gương mặt cô lên, anh cúi xuống đặt một nụ hôn lên giữa hàng mày của cô: “Khanh Khanh, chúng ta đi đăng ký kết hôn đi! Báo cáo kết hôn anh cũng đã nộp lên luôn rồi, cấp trên cũng đã xác nhận.” Thật ra là chưa có xác nhận, có lẽ là đến chiều nay tham mưu trưởng trở về thì mọi thứ cũng đã xong xuôi hết rồi. Vốn anh không định nói trước chuyện này cho cô biết, nhưng bây giờ nghĩ lại, vẫn là nên nói cho cô biết một chút.
Mê Truyện Dịch
Triệu Tử Khanh cả kinh chớp mắt mấy cái, sau đó lại cố gắng tránh ánh mắt của anh, nhưng bởi vì đầu cô vẫn bị tay anh giữ lấy, thành ra cô có làm gì cũng không động đậy được.
Một lúc lâu sau, Triệu Tử Khanh chớp mắt một cái, cô lấy lại lý trí mà nói: “Sao có thể như vậy được, đăng ký kết hôn là chuyện quan trọng của đời người, sao lại có thể qua loa như vậy được chứ?”
Dung Ngụy cũng rất nghiêm túc mà nói: “Cho nên, cả đời này, anh sẽ chịu trách nhiệm với em!”
Triệu Tử Khanh có chút ngây người ra, anh đang nói cái gì vậy? Hai người họ cũng có làm cái gì đâu, sao anh lại nói chịu trách nhiệm với cô?
Trong khi Triệu Tử Khanh vẫn còn ngây người ra, Dung Ngụy liền cúi đầu xuống, anh hôn nhẹ lên chóp mũi cô một cái: “Không được từ chối anh. Em cứ nhìn đi, trong cả đám người đó thì chỉ còn có mình anh chưa có vợ thôi, em cứ thế từ chối anh được sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8211-khanh-khanh-long-toi-chung-ta-di-dang-ky-ket-hon-di.html.]
Trong đầu Triệu Tử Khanh ngoại trừ ngơ ngác ra thì vẫn còn một đống câu văng tục mắng anh nhảy loạn……….
Đây là Dung Ngụy đang cầu hôn cô sao?
Cái gì vậy nè trời?
Cái cục lãng mạn bỏ đi đâu hết trơn cả rồi?
Bên ngoài vang lên tiếng người nói chuyện, Triệu Tử Khanh tàn nhẫn đẩy Dung Ngụy ra: “Anh, anh buông em ra trước cái đã.”
Dung Ngụy chậm rãi buông Triệu Tử Khanh ra, hai mắt anh vẫn nhìn chằm chằm vào gương mặt cô, anh không muốn bỏ lỡ bất cứ biểu cảm nhỏ nào của cô: “Em cứ yên tâm đi, hôm nay chỉ là nói qua như vậy thôi. Anh nhất định sẽ không để em thiếu thốn bất cứ thứ gì, cũng sẽ không để cho em phải chịu uất ức, tủi thân gì, những gì cần có hay không cần có anh đều có thể cho em hết.”
Mãi một lúc sau, Triệu Tử Khanh cố gắng lắm mới nặn ra được một câu: “Hình như em vẫn chưa nói sẽ đồng ý lấy anh mà?” Anh cứ liên tục hứa hẹn đủ thứ, giống như là sợ cô sẽ không đồng ý lấy anh vậy.
Sắc mặt Dung Ngụy lập tứ trầm xuống, anh trừng mắt nhìn Triệu Tử Khanh: “Nhưng anh đã nói với mọi người hết cả rồi, anh còn thiếu Ngụy Thanh một chiếc xe thể thao nữa, em nỡ lòng nào muốn anh phí tiền mua xe hay sao?”
Triệu Tử Khanh nhíu mày: “Không phải anh nói anh rất nghèo sao, tiền đâu ra mà anh mua xe cho em gái nữa? Nói, có phải anh có một khoản thu nhập không thể để cho người ta biết được có phải không?”
“........” Dung Ngụy đỡ trán, sóng điện não của cô hoàn toàn không nằm chung một kênh với anh rồi, chuyện này làm cho đại quân trưởng Dung muốn phát điên lên. Mãi một lúc sau, Dung Ngụy mới lên tiếng: “Yên tâm đi, mỗi một đồng tiền của Dung Ngụy anh đều rất sạch sẽ, đều có xuất xứ rõ ràng. Còn về tiền để mua xe cho Ngụy Thanh là do mẹ của anh cho, nhưng điều kiện của bà là phải dẫn theo con dâu và giấy chứng nhận kết hôn về, như vậy bà ấy mới chi tiền cho.”