Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 815:1 Khanh Khanh lòng tôi (5)

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:37:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Tử Khanh trừng mắt nhìn Dung Nguỵ: "Tôi, anh, tại sao nửa đêm nửa hôm anh lại đưa tôi đến đây hả?"

Khóe môi Dung Nguỵ buồn cười nhếch lê: “Đến cũng đã đến rồi giờ hỏi câu này có phải quá thừa không?”

Triệu Tử Khanh lườm người nào đó nhấc chân chuẩn bị xuống máy bay, bên cạnh là Dung Nguỵ thấp giọng mà ấm áp nhắc nhở: "Cẩn thận, bậc thang ở đây là máy bay trực thăng, khác với máy bay dân dụng."

Triệu Tử Khanh cúi đầu nghiêm túc nhìn kỹ, quả nhiên là khác, máy bay trực thăng chỉ là thang hạ cánh treo lơ lửng, tuy rằng không cao lắm nhưng ban đêm cũng khá lo lắng.

Dung Nguỵ đỡ Triệu Tử Khanh từ phía sau, nghiêng mặt căn dặn với ba người trên máy bay: "Các anh em vất vả rồi, quay về hãy gửi lời cảm ơn của tôi đến sếp của các cậu, nhớ đến đón chúng tôi vào tối chủ nhật nhé."

Ba người trên máy bay nhìn nhau bạo gan nói: “Quân trưởng Dung, anh vẫn chưa gửi kẹo cưới cho bọn em.”

Triệu Tử Khanh nghe xong rùng mình suýt chút nữa giẫm chân vào không trung ngã xuống, sợ tới mức kêu ‘a’ một tiếng, được Dung Nguỵ giữ chặt: “Đừng nhúc nhích.”

Đương nhiên Dung Nguỵ biết lá gan của Triệu Tử Khanh không nhỏ, một người dám thuê xe đi vào vùng đất không người lại sợ thang gãy này không, tất cả đều là do ba tên c.h.ế.t dẫm kia gây sự muốn tìm cái chết.

Người nào đó quay đầu lại nhìn chằm chằm ba khuôn mặt trong cabin: "Tự mình quay về mua kẹo ăn đi."

"Hì hì ~" Triệu Tử Khanh trực tiếp cười phì còn ba người trong khoang vừa huýt sáo vừa hát ầm ĩ rồi về nhà.

Dung Nguỵ trước đó đã đánh tiếng với người đứng đầu căn cứ, đừng làm quá trịnh trọng cũng đừng cao giọng, anh chỉ “lặng lẽ” quay lại thăm mọi người mà thôi, nhân tiện đưa một người phụ nữ đến lượn lờ, để đại đội trưởng vệ binh cũ chuẩn bị xe cho anh.

Mê Truyện Dịch

Vì vậy khi một đám toàn đầu người nhìn thấy lão đại đang ôm một người phụ nữ trong tay vốn dĩ là định cúi chào, nhưng tất cả đều há to miệng kinh ngạc mắt nhìn chằm chằm quên mất.

Đợi đến khi mọi người phản ứng kịp, đại đội trưởng cảnh vệ đã mang xe đến rồi, Dung Nguỵ mở cửa xe đẩy Triệu Tử Khanh vào trong xe rồi đóng cửa lại, lúc này mới quay đầu chào mọi người, không quan tâm mọi người đáp lễ lại liền đi vòng qua xe và ngồi vào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8151-khanh-khanh-long-toi-5.html.]

Chiếc xe đã phi nước đại trên đại lộ đường băng?

Sau khi một nhóm người phản ứng kịp liền một trận khóc than.

"Shit! Lão đại dẫn theo một người phụ nữ quay về còn chưa nhìn rõ đã đi mất rồi."

"Đúng vậy! Lão đại thật nhỏ mọn, dẫn một người phụ nữ về cũng muốn che giấu đi..."

Đại đội trưởng cảnh vệ nhắc nhở: "Lão đại, phía sau anh có nước cùng đồ ăn, anh và chị dâu thấy đói bụng thì có thể ăn ngay lập tức."

Đại đội trưởng cảnh vệ đặc biệt có trách nhiệm: "Chị dâu có bị say máy bay không? Bên xe có thuốc, nếu cảm thấy không khỏe có thể uống một viên."

"Không cần đâu, tôi không bị sao cả, mà, tôi không phải là chị dâu của các anh đâu, tôi, tôi ..." Triệu Tử Khanh không biết mình xuất hiện ở đây với vai trò gì, tôi một hồi lâu liền nói: "Tôi bị lão đại của mấy người bắt cóc đến, tôi không biết gì cả, đợi đến khi tôi biết thì đã ở trên máy bay rồi."

"Phụt ~ haha ~"

Đại đội trưởng cảnh vệ bị lời nói của Triệu Tử Khanh làm cho buồn cười: "Làm sao có thể, chị dâu thật biết nói đùa, lão đại của chúng ta làm sao có thể bắt cóc một người đang sống sờ sờ đến nơi này được?"

Khi Triệu Tử Khanh còn đang định giải thích, đột nhiên một chai nước được đưa đến, nở nụ cười: "Uống ngụm nước trước đã."

Triệu Tử Khanh quả nhiên rất khát, liền cầm lấy chai nước uống cạn rồi mới hỏi: "Đây lại đi đâu vậy?"

Dung Nguỵ vươn cánh tay thon dài, đặt hai cánh tay thon dài lên lưng ghế sau, từ góc độ kính chiếu hậu mà nhìn thì tức là anh đang cố ý đặt tay lên vai Triệu Tử Khanh, lười biếng nói: "Ăn cơm trước đã, sau đó tùy tình hình mà sắp xếp."

Loading...