Dung Nguỵ lần nữa quay lại học tại trường đào tạo sĩ quan quân đội ở Hải Thành, nhưng anh phải giải quyết chuyện này với Triệu Tử Khanh một cách nhanh chóng và đáng tin cậy mới ổn, suy cho cùng anh không có quá nhiều thời gian riêng tư để yêu đương, mấu chốt là tuổi tác của anh cũng không cho phép anh kéo dài quá lâu, đang nói về việc học ở Hải Thành trong hai năm, nhưng thực tế trong lòng anh hiểu rõ làm sao để có thể giúp anh ở đây “nhàn rỗi hai năm”.
Bây giờ Triệu Tử Khanh cũng không biết mình đang nghĩ gì, cô luôn giữ khoảng cách với anh, cũng cố tình không quá thân thiết với Ngụy Thanh, đó là lý do cô làm việc rất chăm chỉ để tìm kiếm nhiều mối quan hệ để có được bằng cấp biên kịch miễn phí này, nói là biên kịch, thật ra, Triệu Tử Khanh cũng chỉ là để có cơ hội học hỏi trong đoàn làm phim!
Quyền lực của một biên kịch thực sự sao lại có thể nằm trong tay cô, bình thường cũng chỉ một biên kịch làm việc vặt mà thôi!
Triệu Tử Khanh không ngốc!
Ai mà không biết lai lịch của Ngụy Thanh trong giới giải trí chứ, tuy rằng nói là bí ẩn, nhưng làm gì có nữ diên viên bí ấn đi ngang qua, cũng không có ai dám đụng chạm đến hoàn cảnh của cô chứ?
Nếu như một biên kịch, nhà văn mới ra mắt có quan hệ tốt với Ngụy Thanh, vậy thì cô ấy rốt cuộc có bao nhiêu cơ hội, lẽ nào Triệu Tử Khanh không hiểu quy luật này sao?
Nhưng cô ấy thà chạy việc vặt, bưng cơm rót trà cho Ngụy Thanh cũng muốn cách xa Nguỵ Thanh 1 nghìn 8 trăm mét, đây không phải rõ ràng là đang từ chối Dung Nguỵ hay sao!
Ngụy Thanh bác bỏ Dung Nguỵ nói: "Anh hai, nếu anh tiếp tục như vậy, em chiếu cố thế này sẽ rõ ràng quá đấy! Sao em thấy chị gái biên kịch một chút cũng không có hứng thú với anh vậy, có phải đại ca anh nghĩ nhiều rồi không hả! Nếu như anh thật sự muốn tái hôn lần nữa, vậy thiếu gì cô gái muốn trở thành chị dâu của em đúng không! Tại sao cứ đ.â.m đầu bắt em hạ mình vậy ……” Ngụy Thanh dáng vẻ hoàn toàn ấm ức trên thực tế cô ấy làm gì phải chịu ấm ức chứ! Cảm thấy nói vui vẻ thì có, đại ca anh ấy cuối cùng đã nghĩ thoáng lên rồi!
Dung Nguỵ cảm thấy những gì Ngụy Thanh nói không hề sai, Triệu Tử Khanh hiện giờ không giống như trước nữa, đã trưởng thành rất nhiều, khách khí với anh giống như kiểu hai người chỉ quen biết thoáng qua, nhưng thử nghĩ xem, thật ra trước đây anh và Triệu Tử Khanh không thật sự quá thân thiết, suy cho cùng là do trước đây anh phớt lờ cô gái nhà người ta.
Thân phận hiện tại của Dung Ngụy đặt trong quân đội thời cổ đại là đại tướng quân được mọi người kính nể, trên vạn người dưới một người, chỉ huy vạn người, làm sao anh có thể giống như những tên công tử con nhà giàu bỉ ổi đi theo đuổi con gái chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8131-khanh-khanh-long-toi-3.html.]
Mấu chốt của mấu chốt là anh không thể!
Anh vốn dĩ chưa từng yêu, không biết dùng thủ đoạn gì để lừa một cô gái nhỏ, anh và Khúc Dĩnh cùng bên nhau trưởng thành suốt thời gian qua, vẫn luôn ở bên nhau, tình yêu, hôn nhân dường như là thuận theo tự nhiên, anh làm gì phải cần gắng sức dốc hết tâm tư đi theo đuổi Khúc Dĩnh chứ.
Nhưng lần này quả thực là lỗi trước kia của anh, nếu anh không ra tay nhanh hơn, ngộ nhỡ một ngày nào đó có lệnh quân đội triệu hồi anh quay về, vậy ví dụ có một ngày như thế, sợ rằng anh và cô gái này hoàn toàn không có cơ hội với nhau được rồi!
Suy cho cùng quân lệnh như núi!
Vào thứ Sáu, Dung Nguỵ đã sắp xếp mọi thứ ổn thoả, dặn dò người hướng dẫn của anh nếu không có chuyện khẩn cấp gì thì đừng gọi điện thoại cho anh.
Dung Nguỵ trực tiếp lái xe và chờ bên ngoài hiện trường của đoàn phim.
Quả nhiên Triệu Tử Khanh là người rời đi cuối cùng, mỗi ngày cô đều thay những người biên kịch kênh kiệu kia dọn dẹp bãi chiến trường, chẳng phải hy vọng người khác sẽ không tẩy chay cô sao!
Khi các đồng nghiệp tốp năm tốp ba ra khỏi đoàn, họ nhìn thấy chiếc Land Rover ngang tàng mang thương hiệu quân đội đậu rất bắt mắt giữa nhiều chiếc xe sang, mấu chốt là người đàn ông ngồi trên xe phát sáng làm mù mắt quá nhiều người đẹp!
“Anh quân nhân đẹp trai đó đang tìm ai vậy?” Một người phụ nữ lẩm bẩm.
Mê Truyện Dịch
"Đừng mơ tưởng nha! Sẽ không phải là đến tỏ tình với tôi đó chứ! Xúc động quá….”