Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 811:2 Khanh Khanh lòng tôi (1)

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:37:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giọng của Long Duyệt mang theo vẻ cưng chiều lại khiển trách: "Ngụy Thanh bảo mẹ hỏi con, con bé chỉ nói cho mẹ biết bạn gái nhỏ kia của con một nhà văn, vậy con nói cho mẹ biết con bé đã viết được tác phẩm lớn nào, để mẹ đọc thử?"

Long Duyệt là một người phụ nữ có tài, biết cầm kì thư hoạ, có biết một chút về văn thơ, người ta chính là đại tiểu thư trong giới thượng lưu.

Dung Ngụy nhíu mày: "Cũng không phải là một nhà văn lớn gì, chính là nhà văn viết tiểu thuyết trên mạng hiện nay, khác với nhà văn cùng thời đại của mẹ, cụ thể con cũng không hiểu, chỉ biết là bọn họ sáng tác ở trên mạng, sau đó xuất bản, bản quyền gì đó, đều là truyện của người trẻ tuổi, chắc mẹ không thích xem đâu."

Dung Ngụy cảm thấy mẹ của anh đang cố ý làm khó người khác, chứ nào muốn xem tác phẩm của Triệu Tử Khanh.

Bà sẽ không xem tiểu thuyết mạng ấy, những gì mẹ anh đọc đều là những tác phẩm nổi tiếng, văn học mạng có khi chỉ là sản phẩm thấp kém và rác rưởi trong mắt bọn họ.

Mê Truyện Dịch

Long Duyệt đương nhiên không phải muốn đọc tác phẩm của Triệu Tử Khanh, mà bà muốn xác định với con trai xem rốt cuộc là có chuyện như vậy hay không, đây mới là điểm quan trọng, nếu nói như vậy thì con trai thật sự có bạn gái?

Long Duyệt vui mừng thiếu chút nữa muốn nhảy dựng trên ghế số pha, nhưng bà vẫn bảo trì tư thế ưu nhã nói: "Vậy các con đã phát triển đến bước nào rồi? Con xem cái sân bên kia, mẹ và ba của con cũng không dám đi qua, con trưởng thành mà không kết hôn khiến ba mẹ cũng không muốn gặp người, con nói xem, nếu bạn gái nhà văn này của con đáng tin cậy thì mau chóng kết hôn đi bây giờ ba mẹ không mong gì cả, chỉ cần một đứa con gái là được."

Dung Ngụy nhíu mày: "Con trai của mẹ kém cỏi như vậy sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8112-khanh-khanh-long-toi-1.html.]

Long Duyệt nổi giận: "Nói nhảm, con trai của Long Duyệt mẹ sao lại kém cỏi, đây không phải..."

Long Duyệt cảm thấy không nên nhắc tới chuyện cũ ở thời điểm này, dù sao thì từ lúc con trai ly hôn đã không đề cập đến phụ nữ rồi, vất vả lắm mới có một mối, vậy là được rồi, dùng lời chồng Dung Diệu của bà thì còn hơn là không cưới vợ!

Có thể thấy nhà họ Dung tuyệt vọng với Dung Ngụy như thế nào, bọn họ đã không có yêu cầu gì với con dâu còn chưa nói, mà tiêu chuẩn còn hạ thấp đến trình độ chỉ cần là nữ là được.

Lúc trước Dung Ngụy không để ý Triệu Tử Khanh người ta, khiến cho con gái nhà người ta nghĩ rằng bản thân đơn phương thất tình, định dừng tình đơn phương này lại, nhưng sau đó Dung Nguỵ lại đột nhiên xuất hiện.

Hiện tại mặc dù nói để Dung Ngụy tỏ lòng coi trọng và ái mộ của anh với Triệu Tử Khanh, dùng tất cả tâm trí để theo đuổi, vì lấy lòng nhà văn Triệu mà Dung Ngụy không tham gia vào bất kì lĩnh vực kinh doanh nào, phải bí mật để Trình Thiên Vũ và Hoắc Lệ Hành quá nhiều lợi ích, lại còn khiến em gái của mình là một nữ ngôi sao số một phải nhận catxe như một diễn viên tuyến mười tám, không phải là để cho tác phẩm của Triệu Tử Khanh được công chúng đón nhận sao!

Dựa theo tính cách nữ hán tử của Triệu Tử Khanh thì thật ra Dung Ngụy chỉ cần đối xử tốt với cô một chút, có lẽ cô đã mặt mày xán lạn làm vợ bé người ta rồi, nhưng lúc thích anh thì cô không nghĩ ngợi gì, chỉ nghĩ là thích thì phải theo đuổi, nhưng từ khi biết Ngụy Thanh là em của Dung Ngụy thì Triệu Tử Khanh mới nghĩ tới hậu quả đáng sợ, Dung Ngụy và Ngụy Thanh có bối cảnh thần bí như nhau?

Cho nên, gần đây Triệu Tử Khanh một là thật sự rất bận, hai là còn chưa nghĩ đến chuyện có muốn tiếp tục với Dung Ngụy nữa hay không, thật sự là khi anh tiến tới thì cô mới biết hoá ra giữa hai người chênh lệch quá nhiều, chẳng qua là do cô không biết mà thôi!

Loading...