Tại thủ đô nhà họ Dung.
Phòng khách của nhà họ Dung vô cùng yên tĩnh, có thể so sánh với bãi tập huấn luyện quân sự.
Dung Ngụy tựa hai tay trên lưng ghế sô pha, hai chân dài duỗi thẳng.
Dung Diệu trừng mắt nhìn con trai: "Ngồi đàng hoàng."
Dung Ngụy thu chân lại: "Cái chân này dài như vậy, chẳng lẽ phải cưa mất một đoạn." Những lời này anh thầm nói.
Cứ tiếp tục ở nhà nhìn người nào đó ở giới quân sự được xưng là "Diêm La mặt lạnh" thì không tốt chút nào.
Chén trà trong tay Dung Diệu xém nữa đã đập thẳng vào mặt con trai ông: "Dám đối nghịch với lão tử sao? Con có năng lực gì thì cũng là người nhà họ Dung chúng ta, là con trai của ba."
"Ông thử đánh con trai tôi một cái xem?" Vợ của Dung Diệu ngồi bên cạnh mở miệng, bà không phải là mẫu thân đại nhân Long Duyệt của Dung Ngụy thì còn là ai.
Bà lên tiếng, Dung Diệu lập tức ỉu xìu, khoé miệng con trai co rút, cười đắc ý!
Hôm nay là buổi họp mặt của nhà họ Dung, cố tình chỉ có vợ chồng Dung Diệu và con trai nói chuyện riêng, đương nhiên nội dung chính là cưới vợ cho Dung Ngụy.
Hoá ra ông bà nhà họ Dung thường xuyên nói chuyện với Dung Ngụy, thường xuyên bị Dung Ngụy đùa giỡn xoay vòng vòng, cuối cùng lại nói dối là không tìm thấy gì đó.
Cho nên xét thấy kinh nghiệm thất bại lần trước, lần này dứt khoát để cho mẫu thân đại nhân trấn thủ, hoặc là có thể thảo luận lý do.
Nhà họ Dung là quân nhân thế gia, đám đàn ông bọn học đều chính trực, ngoại trừ việc đối xử tốt với vợ, người này lại cưng chiều vợ hơn người kia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8111-khanh-khanh-long-toi-1.html.]
Long Duyệt nhìn Dung Diệu rồi thì thầm vào tai ông: "Ông đi vào phòng làm việc đi, tôi nói xong rồi sẽ đến tìm ông báo cáo."
Long Duyệt biết rõ nếu Dung Diệu ở đây thì chỉ cần nói ba câu là kết thúc, rồi con trai sẽ xách đồ rời đi.
Lệnh của vợ khiến Dung Diệu không thể không rời khỏi phòng khách.
Thấy chồng đã rời đi, lúc này Long Duyệt với vỗ vỗ vị trí bên cạnh.
"Con trai, tới đây, ngồi ở đây."
Dung Ngụy lắc đầu: "Con ngồi ở đây vẫn tốt hơn."
Long Duyệt không vui: "Hay lắm, thằng nhóc thúi, lão nương vừa trẻ lại xinh đẹp như vậy mà con cũng dám ghét bỏ sao?"
Dung Ngụy buồn cười nói: "Không không không, mẹ nghĩ nhiều rồi, tại sao con lại ghét bỏ mẹ, chính là bởi vì mẹ còn trẻ lại rất xinh đẹp cho nên con mới không dám gần gũi quá với mẹ, lỡ mẹ thật sự không tìm thấy con dâu thì phải làm sao?”
Long Duyệt bị con trai chọc cho dở khóc dở cười: "Con... không thể nói lý với con mà!"
Cuối cùng, Long Duyệt cảm thấy chỉ có thể vào thẳng chủ đề, người phụ nữ nào đó hớp miếng trà nói: "Dung Ngụy, hôm nay chúng ta thẳng thắn đi, nghe nói con đang tìm bạn gái ở Hải Thành này, nếu như tìm thì cũng là chuyện tốt, so với truyện con không tìm thì tốt hơn. Nói cho mẹ biết một chút về con bé ấy đi."
Mê Truyện Dịch
Dung Ngụy lười biếng nói: "Ngụy Thanh nói với hai người thế nào?" Cái này còn phải đoán sao, nhất định là tủi thân về báo cáo với gia đình rồi, có điều Dung Ngụy cũng không trách con bé báo cáo việc này chỉ là không ngờ là anh còn không có giao quyền mà nha đầu c.h.ế.t tiệt đó đã tự ý làm chủ, sau này phải ở sau lưng ba mẹ dạy dỗ con bé Ngụy Thanh kia.
Long Duyệt trừng mắt nhìn con trai, tuy nhìn như bà đang bất mãn với con trai nhưng trên thực tế là bà lại cưng chiều con trai khủng khiếp, thấy dáng cười nơi khoé mắt được bảo dưỡng vô cùng tốt là biết, Long Duyệt có một cuộc hôn nhân tốt đẹp, hôm nay hai đứa con của bà đều rất có tài, bà rất tự hào về con của mình!