"Anh ..." Đồng Lôi tức giận trợn to hai mắt: "Sao anh lại như vậy hả, em đã nói người ta đã giúp đỡ chúng chuyện lớn cho nên phải mời người ta một bữa cơm, nhưng người bạn bí ẩn đó của anh không dễ gì mới xuất hiện, anh lại ….. anh………” Mặt Đồng Lôi đỏ bừng không nói được điều gì.
Trình Thiên Vũ cố ý tức giận nói: "Ai bảo cậu ta làm hỏng chuyện tốt của anh chứ~"
"Này! Đừng nói nữa ~" Đồng Lôi cảm thấy lúc này nói gì cũng đều không thích hợp.
Trong lòng Trình Thiên Vũ sau mắng mỏ Khang lão đại mấy lần mới cong môi nói: “Đồng Lôi, môi em sưng to quá!” Vừa dứt lời, anh giở ý đồ xấu xa chỉ chỉ nói: “Còn đau không?”
Mặt Đồng Lôi càng lúc càng đỏ hơn, lộn xộn nói: "Không thèm quan tâm đến tên xấu xa như anh nữa!"
"Ha ha ~"
Trình Thiên Vũ mỉm cười, xoa xoa tóc Đồng Lôi, cúi đầu hôn vào giữa hai lông mày của cô: "Em vất vả rồi, anh đi pha nước tắm cho em!"
Đồng Lôi nhướng mày thấp giọng nói: "Cám ơn ~"
Cô đã thực sự bị anh làm cho kiệt sức! Lúc này lại nghĩ cuộn mình trên giường như một con mèo con ngoan ngoãn nhìn thật đáng yêu!
Trình Thiên Vũ có rất nhiều việc, Trình lão gia tử bất cứ lúc nào cũng có thể qua đời, vì vậy Trình Thiên Vũ ba ngày sau liền rời Mỹ về nước.
Mà Đồng Lôi bọn họ nửa tháng sau dẫn theo thầy Đồng đã phẫu thuật thành công và hồi phục tốt về nước.
Tại sân bay Hải Thành, sau khi Đồng Lôi sắp xếp ổn thoả cho bố mẹ liền ra băng chuyền lấy vali, đột nhiên có người phía sau vỗ nhẹ vào đầu cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8082-hon-nhan-la-chuyen-can-hai-nguoi-deu-no-luc.html.]
Đồng Lôi đột ngột quay đầu lại, trong tầm mắt cô phản chiếu một khuôn mặt tức giận: "Về rồi à? Có mệt không?" Trình Thiên Vũ nhìn vào mắt Đồng Lôi hỏi.
Đồng Lôi nhớ lại chồng cô mấy ngày trước ở Mỹ phần lớn thời gian dường như ngoài việc ở cùng bố mẹ thì đều là trôi qua trên giường, khuôn mặt không chịu được lại đỏ bừng.
Đồng Lôi mắc cỡ là chuyện bình thường! Suy cho cùng bây giờ hai người đã chuyển từ quan hệ cấp trên cấp dưới biến thành vợ chồng, cô có thể không xấu hổ sao! Nhưng Trình Thiên Vũ thì khác, anh ấy nói đàn ông nhà họ Trình đều là những nam tử hán dám nghĩ dám làm, bây giờ anh nhận định cuộc hôn nhân này phải xứng đáng với Đồng Lôi, xứng đáng với bản thân, nhất định phải nỗ lực để cùng nhau tin tưởng vào cuộc hôn nhân này, để Đồng Lôi làm một bà Trình có đầy đủ sự hạnh phúc!
Vì vậy, Trình Thiên Vũ đã rất nỗ lực để tiến hành cuộc hôn nhân này, khi anh nhìn vào Đồng Lôi trong đáy mắt không che giấu được sự cuồng nhiệt, khao khát và nhớ nhung!
Đồng Lôi bị ánh mắt nồng nhiệt của Trình Thiên Vũ nhìn đến không chịu được, liền mím môi dưới nói: "Sao anh có thể đoán trước được như vậy? Vốn dĩ em định cho anh một bất ngờ, điều này anh đều có thể biết được sao?"
Đồng Lôi cố ý nói với Trình Thiên Vũ về chuyến bay buổi tối, thật ra là không muốn làm phiền anh, gần đây anh rất bận, tổng thư ký cô đây đã thời gian dài không đi làm, vị trí của cô đã bị thay đổi, Trình Thiên Vũ than phiền rằng cô không đào tạo ra một người thư kí giống như Đồng Lôi cho anh, là cô không làm tròn bổn phẩn.
Trình Thiên Vũ gật đầu hôn lên lông mày Đồng Lôi: "Cái này gọi là duyên phận, ha!"
Đồng Lôi cong môi nói: "Được rồi! Anh chắc lại điều tra chuyến bay của em rồi!"
Trợ lý của Trình Thiên Vũ là Lâm Thành đã lấy vali của Đồng Lôi đến, anh ta nhìn Đồng Lôi gật đầu: "Thư ký Đồng, ôi, bà Trình! Chào mừng cô quay về." Lâm Thành vươn tay muốn bắt tay với Đồng Lôi.
Nhưng bàn tay đang duỗi ra của Đồng Lôi đã bị Trình Thiên Vũ nắm chặt, liếc nhìn Lâm Thành nói: "Quay về đi."
Mê Truyện Dịch
Đồng Lôi chỉ đành ngượng ngùng vô tội nhìn Lâm Thành lắc đầu, biểu thị cô vô tội, đừng trách cô!