Đồng Lôi cảm thấy bản thân không nói lời nào ngược lại rõ ràng thể hiện mình rất quái đản, nhưng cũng không biết nên nói cái gì, chậm rãi ngước mắt nhìn vào ánh mắt chân thành của Trình Thiên Vũ, cả người đều sững sờ.
Đồng Lôi lúc này mới cong môi nói: "Tôi, chỉ cảm thấy mối quan hệ của chúng ta đã thay đổi cách thức và thân phận, quá đột ngột, cho nên…….”
Đồng Lôi luôn né tránh ánh mắt của Trình Thiên Vũ và cơ n.g.ự.c trần của anh, có người đã sớm nhìn thấu tâm tư của cô, cố ý đưa đầu cô qua, để Đồng Lôi đứng đối mặt với anh, cúi đầu cố ý nhìn vào ánh mắt của cô: "Đồng Lôi, cảm ơn em đã thích tôi nhiều như vậy!"
Ngay lập tức Đồng Lôi trợn to mắt, sau đó liền đỏ mặt, lần này là kiểu đỏ bừng bừng, không ngờ anh lại biết cô thầm thích anh, cơ mà anh ấy làm sao biết được? Cô chưa bao giờ nói với ai mà!
Đồng Lôi mạnh mẽ đẩy Trình Thiên Vũ sang một bên rồi xoay người chạy vào phòng ngủ khóa trái cửa lại, dựa vào cửa tim đập thình thịch, cô cảm thấy lúc này chắc chắn trong lòng Trình Thiên Vũ đang cười nhạo cô, nghi ngờ rằng cô đang cố tình tiếp cận anh!
Trình Thiên Vũ nhíu mày, xoay người gõ cửa: "Đồng Lôi, mở cửa, chúng ta cần nói chuyện nghiêm túc."
Trình Thiên Vũ gõ cửa ba lần Đồng Lôi vẫn không dám mở, Trình Thiên Vũ hung hăng gõ mạnh vào cửa nói: “Đồng Lôi nếu lần này em không mở cửa tôi sẽ phá nó, cái cửa này rất đắt tiền!"
Ngay sau đó, Đồng Lôi đã mở cửa, Trình Thiên Vũ một bước lớn bước vào rồi khóa cửa lại, nắm lấy cổ tay cô ngồi trên sô pha: "Tôi đã từng nói với em rồi, tôi rất coi trọng cuộc hôn nhân này, đến mức cảm xúc, tình yêu, tôi tin rằng rồi tôi sẽ yêu em, chỉ là vấn đề thời gian thôi, tôi không muốn nói những lời giả dối để em vui, tôi sẽ làm một người chồng tốt. Em có tin tưởng ở tôi không?” Trình Thiên Vũ nắm lấy hai tay Đồng Lôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8072-tinh-yeu-nhung-nam-nay-cua-co-ay-rat-vat-va.html.]
Đồng Lôi nhất thời đầu óc rối rắm, đờ đẫn nói: "Làm sao anh biết được?"
Trình Thiên Vũ sững sờ một lúc cuối cùng cũng hiểu cô đang nói gì, liền làm ảo thuật lấy ra một cuốn sổ nhỏ lắc lắc trước mặt cô: "Có phải em bị mất gì không?"
Đó là một cuốn sổ tay đáng yêu của Đồng Lôi, trang bìa là hình một con mèo kitty màu hồng rất nữ tính, trong đó là toàn bộ những ghi chép từ lần đầu tiên cô gặp Trình Thiên Vũ trong thang máy cho đến từng khoảnh khắc sau đó, tất cả những dòng chữ trong đó đều là việc thích anh, yêu mến và ngưỡng mộ dành cho anh, bao gồm cả tình cảm và sự khó xử của cô mỗi lần thay anh ấy đi thăm ba mẹ con Cố An Ninh, kết quả của mỗi lần luôn là một câu 'Đi thôi đi thôi! Không phải là vấn đề lớn gì cả, ai bảo mày không có tiền đồ lại đi thích anh ấy chứ ... '
Từ thời thực tập ở tập đoàn Trình Thị đến khi trở thành nhân viên bình thường, từ một cô gái văn phòng thăng chức thành trợ lý văn phòng chủ tịch rồi đến thư ký chủ tịch, sự trưởng thành mỗi ngày của cô đều không thể tách rời câu nói động viên và ánh mắt tán thưởng của Trình Thiên Vũ…….
Mê Truyện Dịch
Trình Thiên Vũ dường như nhìn ra được vẻ xấu hổ và tự ti của Đồng Lôi, đặt quyển sổ kia lên bàn trà, nâng Đồng Lôi đặt lên trên đùi mình cúi đầu hôn sâu vào đôi mi không ngừng run rẩy của cô: “Đồng Lôi, đối với chuyện đêm hôm đó là tôi trách nhầm em rồi, tôi xin lỗi, nhưng ngoại trừ chuyện đó ra tôi cũng chưa bao giờ làm khó em trong công việc hay là ghét bỏ gì em cả!”
Trình Thiên Vũ giữ chặt sau gáy cô không có cô trốn tránh: "Đồng Lôi, mấy năm nay em có bao nhiêu vất vả tôi đều nhìn thấy, vậy thì ngày tháng sau này để tôi đến yêu em được không?"
Cảm giác yêu thầm một người mà không cần báo đạp lại là loại cảm giác khiến người khác không hiểu hoặc không giải thích được, nhưng Trình Thiên Vũ hiểu, bao năm qua anh và Đồng Lôi đều vất vả như nhau!