Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 806:2 Quả nhiên tôi không hiểu được cuộc sống của người giàu

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:36:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai người ra khỏi bệnh viện, ở cửa có một chiếc xe chờ sẵn, tài xế bước xuống xe là một người đàn ông là con lai, lại còn là người đàn ông xinh đẹp đã đón Đồng Lôi bọn họ ở sân bay.

“Trình thiếu, Trình phu nhân!” Người đàn ông lai xinh đẹp chào họ.

Trình Thiên Vũ và Đồng Lôi cũng chào hỏi chàng trai lai xinh đẹp và nói lời cảm ơn, người đàn ông mở cửa xe giúp họ, là một người tài xế kiêm vệ sĩ vô cùng lịch thiệp.

Trình Thiên Vũ hỏi mỹ nam con lai: "Ông chủ Khang của các cậu khi nào mới quay về?"

Tiếng Trung chuẩn của mỹ nam con lai rõ ràng còn mang theo giọng thủ đô nói: "Cái này chúng tôi không biết!"

Sau khi mỹ nam con lai đưa hai người đến khách sạn, liền nói: "Trình thiếu, nếu hai người cần xe thì tôi sẽ để xe lại cho hai người nhé?"

"Vậy cũng được! Cảm ơn người em trai, cảm ơn ông chủ của các cậu giúp tôi." Trình Thiên Vũ cầm lấy chìa khóa xe từ cậu ta, ôm Đồng Lôi xoay người đi vào khách sạn.

Theo số phòng mà Khang Mộ Thành đưa cho, Trình Thiên Vũ lấy thẻ ở quầy lễ tân và đi thang máy lên tầng cao nhất.

"Người bạn đó của anh thật bí ẩn, ở đâu cũng có người của anh ấy, nghe nói những người ở trong khách sạn này đều là những nhân vật hàng đầu thế giới ..." Đồng Lôi cảm thấy lời nói của mình có gì đó không ổn, vội im lặng.

Trong thang máy lộng lẫy chỉ có hai người bọn họ, Trình Thiên Vũ nhàn nhạt nói: "Đúng là như lời cô nói, khách sạn này được coi là một trong số ít khách sạn bảy sao cao cấp, vốn dĩ lúc đầu cậu ta sắp xếp cho nhà em ở lại đây, tôi suy nghĩ đến nếu vậy sẽ doạ bố vợ và mẹ vợ đại nhân, cho nên mới kêu họ sắp xếp cho mọi người ở khách sạn đối diện bệnh viện."

Đồng Lôi nhìn phong cảnh kiến trúc mang phong cách châu Âu bên ngoài thang máy, cười nói: "Đừng nói là doạ bố mẹ tôi, ở đây đến tôi cũng bị doạ sợ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8062-qua-nhien-toi-khong-hieu-duoc-cuoc-song-cua-nguoi-giau.html.]

Ra khỏi thang máy là những người phục vụ đứng thành hai hàng: "Hoan nghênh tiên sinh, thái thái về nhà!"

Nghi thức chào đón bên ngoài không doạ Đồng Lôi sợ hãi mà ngược lại căn phòng khiến cô sợ hãi!

Căn phòng rộng lớn cần gì có đó này đâu phải là khách sạn, rõ ràng là căn biệt thự tư nhân đó trời ơi!

Phòng ngủ càng khiến Đồng Lôi hoa mắt chóng mặt, ngây ngốc đứng ở cửa, đây là cái quỷ gì?

Mê Truyện Dịch

Quản gia là một người Trung Quốc khoảng bốn mươi tuổi, sau khi dẫn hai người vào phòng thăm quan giới thiệu xong liền rời đi, Đồng Lôi đứng trên ban công rộng lớn ngắm nhìn được toàn bộ Phố Wall, mọi thứ có chút mơ màng!

Trình Thiên Vũ đã đi tắm, mặc một chiếc áo choàng tắm rộng và mang theo hai ly rượu vang đỏ, dựa vào lan can và đưa cho Đồng Lôi một ly, Đồng Lôi chỉ cần liếc mắt nhìn người đàn ông liền mặt đỏ tim run, cố ý trấn tĩnh nói: “Cảm ơn!”

Trình Thiên Vũ nhấp một ngụm rượu vang: "Cảm ơn tôi cái gì?"

Đồng Lôi không dám lại nhìn anh, cơ n.g.ự.c có cần gợi cảm như vậy không chứ! Có thể nào buộc chặt áo choàng trước rỗi hẵng nói chuyện không!

Đồng Lôi nhấp một ngụm rượu đỏ, nhìn về phía xa xa nói: “Đương nhiên là việc giúp ba tôi chữa bệnh rồi.” Dứt lời cô lập tức đổi chủ đề nói: “Vốn dĩ đã cùng với bố mẹ tôi bàn bạc rằng đợi trước khi về nước sẽ mời người bạn kia của anh ăn một bữa cơm, nhưng mà người bạn này của anh tuyệt vời như vậy chúng tôi làm sao mời được, đoán rằng anh ấy ăn gì cũng đều không hiếm lạ chứ đúng không!”

Trình Thiên Vũ nhấp một ngụm rượu đỏ: "Cô nghĩ nhiều rồi, mời cậu ta một bữa cơm cũng không cần tiêu tốn nhiều tiền hay suy nghĩ gì cả, một bát mì thủ công đơn giản nhất có lẽ cậu ta còn có thể ăn được mấy bát, thật ra cậu ta là người không có kén chọn."

Đồng Lôi chỉ đành gật đầu: "Vậy được! Tôi quả nhiên không hiểu được cuộc sống của nhà giàu!"

Loading...