Hoắc Lệ Hành cố ý sa sầm mặt mày, rút một ít khăn giấy rồi đưa cho Diệp Minh Nguyệt: "Tình hình cụ thể lát nữa nói. Tất cả tài khoản và cổ phần của em trong công ty đều đã bị đóng băng còn không phải do Cung Hiểu Yến làm trò quỷ sao." Nói xong, Hoắc Lệ Hành lấy ra một xấp văn kiện đưa cho Diệp Minh Nguyệt: “Em ký vào chỗ này, anh sẽ để Lý Văn Huy đến ngân hàng cùng ban giám đốc đóng dấu là được."
“Vâng.” Diệp Minh Nguyệt khóc xong, nhanh chóng ký tên. Hoắc Lệ Hành chỉ cho cô ta từng chữ một, chỉ vào chỗ nên ký, nói: “Chỗ này, chỗ này…....”
Sau khi ký xong, Hoắc Lệ Hành gọi Lý Văn Huy và cung cấp cho anh ta tất cả các thông tin: "Làm việc càng sớm càng tốt và mở tài khoản cho chị dâu của cậu."
Lý Văn Huy lịch sự gật đầu với Diệp Minh Nguyệt sau khi nhận việc và đi ra ngoài.
Hoắc Lệ Hành lấy ra một xấp tài liệu, lắc lắc trước mặt Diệp Minh Nguyệt: "Đây là thứ quan trọng nhất. Giá trị là vốn chủ sở hữu của em mấy triệu cổ phiếu kia, nhưng hiện tại có một chút vấn đề."
“Sao vậy?” Diệp Minh Nguyệt lo lắng nói.
"Minh Nguyệt, anh hỏi em, có phải Cố An Ninh đã đẩy em xuống ao của nhà chúng ta năm đó không? Thành thật mà nói, anh sẽ không trách em đâu, em biết không, bây giờ cô ấy đã có bằng chứng rồi, anh đã nói với em rồi là tình hình rất bất lợi cho anh và em. Vì vậy, anh không biết phải làm thế nào để giúp em. Chỉ sau khi em nói ra sự thật, chúng ta mới có thể có biện pháp bù lại được đúng không?"
Diệp Minh Nguyệt rưng rưng nước mắt thú nhận, nhưng Cố An Ninh vẫn không được trắng án, nhưng đã không còn quan trọng đối với Hoắc Lệ Hành nữa rồi.
Hoắc Lệ Hành cố ý gật đầu nói: "Đồ đàn bà độc ác ~"
Diệp Minh Nguyệt không hiểu Hoắc Lệ Hành đang nói về ai? Nhưng chỉ cần không phải là cô ta, cô ta muốn lấy tiền càng sớm càng tốt, đi ra nước ngoài hoặc hòa giải với Hoắc Lệ Hành. Tốt nhất bây giờ nên kích động mà quần một trận trên giường, nếu không cô ta sẽ c.h.ế.t không có chỗ chôn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-8012-ket-cuc-cua-diep-minh-nguyet.html.]
Đột nhiên, Hoắc Lệ Hành nhìn về phía Diệp Minh Nguyệt, nhìn cô ta như thường lệ giống như đang bàn chuyện gia đình với cô ta: "Em nghĩ thế nào về chuyện bên ngoài đồn đã hai đứa con của Cố An Ninh là của anh?"
Diệp Minh Nguyệt bùng lên lửa giận ghét bỏ trong mắt: "Đương nhiên là g.i.ế.c rồi đem cho sói cho chó ăn......A~"
Hoắc Lệ Hành bóp cổ Diệp Minh Nguyệt, trong mắt một tia lửa đè Diệp Minh Nguyệt xuống bàn trước mặt: "Tiện nhân."
Diệp Minh Nguyệt vẫn còn đang mơ màng mơ hồ thì bị Hoắc Lệ Hành bóp cổ đè cô ta xuống bàn, hồi lâu sau cô ta mới định thần lại được, anh ấy bị sao vậy?
Đột nhiên, Hoắc Lệ Hành buông lỏng một tay ném Diệp Minh Nguyệt xuống đất, anh ta đã ngồi sẵn trên ghế giám đốc, giẫm lên người Diệp Minh Nguyệt đang chuẩn bị đứng dậy: "Nói đi, đem hết chuyện cô làm trong những năm nay nói ra thì không cần phải bị tra tấn nữa."
Mê Truyện Dịch
Diệp Minh Nguyệt nhìn Hoắc Lệ Hành hoài nghi lắc đầu: "Không, không phải, không phải như vậy, Lệ Hành anh nghe em nói, có phải anh có hiểu lầm gì không?"
Hoắc Lệ Hành nghiêm nghị đứng lên, giẫm lên bụng dưới của Diệp Minh Nguyệt, mắt đỏ hoe nói: "Tôi quả thật đã phạm phải một chuyện sai lầm, đó là năm đó tại sao không đuổi cô ra khỏi Hoắc gia…..."
Diệp Minh Nguyệt ôm bụng lắc đầu: "Không.....không cần......"
"Nói, đem hết tội lỗi mấy năm nay của cô ra nói từng cái một, nếu không cô sẽ phải chịu cực hình."
"Không, em không có tội, em không làm gì cả, không làm gì cả…...." Chân của Hoắc Lệ Hành đã dùng lực hơn, Diệp Minh Nguyệt cũng đã cảm thấy bụng dưới rất đau.
Mà Hoắc Lệ Hành hướng vào phòng nghỉ hô lên: "An Ninh, ra đây đi!"