Mẹ Đồng cũng rất biết ơn nên đã làm rất nhiều món ăn đặc biệt để Trình Thiên Vũ cùng Bạch Tuyết và những người khác ăn, nhưng Bạch Tuyết không ăn được thì để Trình Thiên Vũ và Lâm Thành ăn thêm vậy.
Mặc dù Trình Thiên Vũ không phải là kiểu người nói nhiều nhưng anh vẫn biết cách làm dịu không khí.
Ăn xong món do chính tay mẹ Đồng nấu, anh không ngừng gật đầu thốt lên: “Dì ơi, món này dì làm ngon lắm, ngon hơn….. đồ ăn của khách sạn làm ạ.”
Mẹ Đồng cười nói: "Ngon thì ăn nhiều vào, sau này hai đứa kết hôn sinh con rồi dì sẽ làm cho hai đứa, dì đảm bảo sẽ làm cho đứa bé những bữa cơm dinh dưỡng không làm những món ăn không khỏe mạnh, ăn vào nhất định sẽ béo tròn mập mạp~"
Đồng Lôi trợn tròn mắt, Lâm Thành luôn lo lắng mình nói sai rồi nên nhanh chóng rời đi, anh ta nói đã ăn cơm xong lúc đợi Trình Thiên Vũ trên xe, chữ ‘tổng’ sắp ra khỏi miệng lại bị cứng rắn nuốt trở về, thay bằng chữ Trình quản lí.
Đồng Diêu không chịu nổi ý định rõ ràng của mẹ mình là muốn gả chị mình cho Trình Thiên Vũ, vì vậy cậu khẽ ho một tiếng: "Mẹ..."
Mẹ Đồng ngẩng đầu trừng mắt nhìn con trai, nhìn Đồng Lôi đang bất lực, thận trọng nói: "Lôi Lôi, đừng có ăn một mình, đưa cho Tiểu Trình bát canh." Bà chỉ vào một bát gà hầm khoai, mộc nhĩ cùng nấm hương nói: "Đưa bát canh này cho Tiểu Trình đi."
Đồng Lôi vốn là người thẳng tính, mấy ngày nay cô ấy muốn khóc trong việc phải diễn xuất rồi, nhưng cô vẫn đứng dậy và đổ canh vào bát trước mặt của Trình Thiên Vũ.
Có thể thấy Đồng Lôi cả ngày nay như đi vào cõi thần tiên, Trình Thiên Vũ ngẩng đầu liếc cô một cái: "Cảm ơn!"
Sau đó Đồng Lôi hơi nhíu mày nói: "Tôi nên cảm ơn anh, nhưng tôi cảm thấy chữ cảm ơn này nói không ra, vậy anh thử món canh này trước xem sao!"
Từng cử động và sự hiểu ý nhau của hai người đều khiến mẹ Đồng nhìn thấy mà mỉm cười. Có quá nhiều kỳ vọng của một người cha, người mẹ dành cho con gái của mình trong nụ cười ấm áp ấy, mong một ngày cô có thể thật vui vẻ và hạnh phúc !
Mê Truyện Dịch
Nhưng thầy Đồng cảm thấy hoàn toàn khác với mẹ Đồng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7992-trinh-thien-vu-an-ngay-noi-that.html.]
Trước khi Trình Thiên Vũ rời đi, anh ấy nói: "Đồng Lôi, tôi muốn một mình nói vài lời với dì và chú."
Đồng Lôi nhíu mày: "Tôi cũng không thể nghe?"
Trình Thiên Vũ gật đầu: "Ừm, không."
Trình Thiên Vũ không biết mình đã nói gì với cha mẹ cô, dù sao thì cũng rất nhanh, kết thúc trong vòng chưa đầy năm sáu phút, trên mặt bố mẹ đều có nụ cười, còn Trình Thiên Vũ với khuôn mặt không biết cười, nhất là khi ở trước mặt Đồng Lôi càng thêm nghiêm túc, nhìn không ra anh có cảm xúc gì!
Sau khi tiễn Trình Thiên Vũ và Lâm Thành đi, Đồng Lôi quay lại và thấy không khí ở nhà không ổn.
“Mẹ, có chuyện gì vậy?” Đồng Lôi rụt rè nói.
Đồng Diêu xuống lầu cùng Đồng Lôi tiễn Trình Thiên Vũ ra cửa, cũng nhíu mày nhìn bố mẹ mình: "Bố mẹ, rốt cuộc là sao vậy? Anh rể tương lai nói gì với bố mẹ vậy?"
Đồng Lôi bị dọa sợ hãi nhìn bố mẹ khóc: "Mọi người nói chuyện rồi? Tên thối tha đó nói gì vậy?"
Mẹ Đồng liếc nhìn thầy Đồng nói: "Cậu ấy nói, con và cậu ấy ở bên nhau đã lâu rồi, đã là vợ chồng rồi, bây giờ còn kém một hôn lễ nữa. Để chúng ta chuẩn bị cho một hôn lễ long trọng ở huyện A vào cuối tuần. Nếu mẹ và bố con đồng ý, làm ở Hải Thành là tốt nhất."
Đồng Lôi cúi đầu nắm lấy ngón tay cô, hồi lâu mới nói: "Vậy, bố mẹ muốn tổ chức hôn lễ ở đâu?"
Thầy Đồng tức giận nói: "Con còn chưa nói cho bố biết gia đình cậu ta là gia đình như thế nào! Sao mà làm đám cưới đây?"