Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhưng mà thầy Đồng không chịu gật đầu, cả nhà cũng không ai có thể làm gì được.
Đồng Lôi rũ mắt xuống, sau đó cô chậm rãi mở mắt lên, ngồi vào chỗ bên cạnh ông, cô tựa đầu vào vai ông: “Cha, cha coi như làm cho con và Đồng Diêu được yên tâm có được hay không? Con và Đồng Diêu có yên tâm rồi thì cuộc sống sau này cũng tốt đẹp hơn. Với lại, đi khám trung y cũng không tốn bao nhiêu tiền, con đi làm mấy năm nay cũng có được một khoản tiết kiệm, hơn nữa, con gái như con thì cần tiền nhiều để làm gì cơ chứ! Bây giờ coi như chúng ta đánh cược một lần đi cha, nếu như mà cược thắng rồi thì không phải cha được tận mắt nhìn thấy con gái cha lấy chồng hay sao! Cha nhìn đi, con gái kết hôn đều là được cha nắm tay dẫn đến đưa cho chồng cả!”
Đồng Diêu tuy vẫn còn nhỏ nhưng cũng đã đọc qua không ít sách, cũng chưa bao giờ phải trải qua một cuộc sống khó khăn cả. Mặc dù điều kiện trong nhà cũng không được tính là quá giàu có, nhưng tiền để cho cậu mua sách về đọc chưa bao giờ thiếu. Chính vì vậy, trong khoảnh khắc này, cậu cũng cảm thấy rất sợ hãi, cha của cậu cố chấp đến mức nào, người ngoài có lẽ không biết, nhưng người trong nhà như bọn họ còn không rõ nữa hay sao?
Mẹ Đồng ngoại trừ thở dài ra thì không biết nên nói thế nào nữa, ông chồng của bà mà dở bản tính cố chấp ra thì có chín trâu mười bò cũng không thể nào kéo ông đi được.
Dù gì Trình Thiên Vũ cũng là người từng chứng kiến nhiều cảnh tượng mà lớn lên, tuy vậy nhưng anh vẫn luôn có thể khống chế tốt cảm xúc của mình, cho nên EQ của anh cũng không quá thấp như lời đồn bên ngoài!
Mê Truyện Dịch
Trình Thiên Vũ ngay lập tức tiếp lời Đồng Lôi: “Chú à, chú gật đầu một cái đi! Chú nhìn đi, Đồng Lôi và Đồng Diêu vẫn còn rất nhỏ, Đồng Lôi thì đã có con chăm sóc rồi, nhưng mà công việc Đồng Diêu vẫn chưa ổn định nữa, một chuyến ra nước ngoài bồi dưỡng kia của cậu bé chắc chắn cũng không dễ dàng gì. Nếu như cậu ấy biết chú không sao, vậy thì cậu ấy càng có thể tập trung phát triển hơn nữa, con nghĩ là chú và dì cũng hy vọng Đồng Diêu có thể ngày một giỏi giang hơn! Chú cứ nghĩ là mình đang giúp cho bọn họ tiết kiệm chút tiền, nhưng mà chú tiết kiệm như vậy lại càng khiến cho hai chị em bọn họ và cả dì nữa, bọn họ sẽ cảm thấy rất áy náy! Hơn nữa, Đồng Diêu có thể vì vậy mà mất đi một cơ hội phát triển, chuyện này chắc chú là người hiểu rõ hơn ai hết, đúng không chú?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7981-cha-me-chong-gia-lam.html.]
Mẹ Đồng cũng không chịu nỗi nữa rồi, mẹ trực tiếp lên tiếng làm chủ: “Đồng Lôi, Đồng Diêu, hai đứa xuống dưới chuẩn bị xe đi, chuyện hôm nay do mẹ quyết định.” Nói xong, bà quay sang nhìn thẳng vào mắt chồng: “Dù sao thì ông cũng sống được hơn nửa đời người, vậy mà cũng không hiểu chuyện bằng một người trẻ như Tiểu Trình. Bây giờ ông nhanh chóng thu xếp đồ đạc, chúng ta đến Hải Thành cho dì Tuyết của Tiểu Trình bắt mạch cho ông, tốn bao nhiêu tiền cũng được, chỉ cần là vì ông đều được hết.”
Trong khi thầy Đồng còn đang do dự, mẹ Đồng liền trừng mắt với ông một cái: “Tôi nói cho ông hay, ông như vậy mới trở thành gánh nặng cho mẹ con tôi đó. Tôi đây còn phải đợi Lôi Lôi nhà chúng ta sinh con rồi tôi sẽ chăm giúp con bé, làm gì có thời gian mà chăm ông đâu!”
“Mẹ này…….” Đồng Lôi tỏ vẻ khó xử, từ khi nào mà mọi người quay sang bàn chuyện cô tìm bạn trai, rồi sang kết hôn, bây giờ lại tới sinh con luôn rồi.
Mẹ Đồng vừa thu dọn đồ đạc vừa nói: “Mẹ cái gì mà mẹ, con gái lớn tướng hết cả rồi, kết hôn xong liền sinh cho mẹ một đứa cháu, đỡ cho mẹ hôm nào đó đi rồi mà vẫn chưa được nhìn thấy cháu. Con nhìn mấy chị em gái xung quanh con đi, người nào cũng gả vào được nhà tốt cả, có đứa còn có đứa thứ hai luôn rồi…….”
Đồng Lôi giận dỗi dậm chân mấy cái: “Mẹ này…mẹ đừng có động một chút là đem con so sánh với người ta có được hay không vậy! Bây giờ chúng ta đang bàn chuyện đi chữa bệnh cho cha mà!”