Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 797:2 Trình Thiên Vũ thông minh.

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:35:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thầy Đồng nhìn qua mọi người một lượt, cuối cùng ánh mắt ông dừng lại trên người Trình Thiên Vũ. Ông nở một nụ cười trông như mình không có bệnh gì cả: “Tiểu Trình, hôm qua chú chỉ mới nghe Lôi Lôi nói, chú muốn biết ý con như thế nào?”

Đồng Lôi nhíu mày lại: “Cha~ Sao cha cứ bám riết chuyện này không buông vậy. Con đã nói rồi, đó là dùng thuốc trung y điều trị, chúng ta phải mau chóng xuất phát mới được!”

Thầy Đồng nghiêm túc nói: “Sao con không hiểu chuyện gì hết vậy? Cha đang nói chuyện nghiêm túc đó.”

Đồng Lôi sợ Trình Thiên Vũ nói bậy một chữ là cô cũng đi đời luôn, nên cô cứ sốt ruột nhìn về phía anh, mắt cũng chớp chớp mấy cái.

Tiếp theo đó, Trình Thiên Vũ nắm lấy tay Đồng Lôi, anh nhìn về phía thầy Đồng: “Thưa chú, hôm nay chúng ta đến Hải Thành đi, trước hết cho dì Tuyết của con bắt mạch, chẩn bệnh cho chú. Sau đó, hai nhà chúng ta gặp mặt, cùng nhau ăn một bữa cơm, con muốn nhân dịp này chính thức cầu hôn với Lôi Lôi. Kế tiếp đó, chúng con sẽ đi đăng ký kết hôn trước, hôn lễ thì từ từ chọn ngày sau. Cha và dì thấy thế nào?”

Đương nhiên là thầy Đồng cảm thấy rất vui, ông nhìn sang bà xã một cái rồi lại nhìn sang Đồng Lôi: “Chuyện này được, như vậy rất tốt. Nhưng mà có phải hơi gấp gáp rồi hay không?”

“Không gấp đâu ạ, chuyện này tụi con đã nói ba năm nay rồi.” Mặt Trình Thiên Vũ không chút biến sắc mở miệng gạt một người sắp qua đời.

Trong lòng Đống Lôi thầm mắng chửi anh, chắc có lẽ là chuyện anh gạt ông cụ đã bị vạch trần rồi nên bây giờ anh mới kéo cả cha cô vào cuộc.

Ba năm?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7972-trinh-thien-vu-thong-minh.html.]

Cả cha mẹ cô và Đồng Diêu đều hết sức kinh ngạc!

Tiếp sau đó, mẹ cô liền lên tiếng chọc ghẹo: “Cái con bé này, đã yêu đương tận ba năm trời rồi, vậy mà tuần trước về nhà còn nói muốn kiếm một người ở huyện này để kết hôn. Con thật là………”

“Khụ khụ~” Thầy giáo Đồng bỗng họ nhẹ, là ông đang nhắc khéo bà đừng nói lung tung nữa.

Trình Thiên Vũ nhìn về phía Đồng Lôi, khóe môi anh cong lên, sau đó anh quay sang nhìn ba mẹ Đồng: “Thưa chú, thưa dì, chuyện này phải nên trách con. Hôm đó hai đứa con cãi nhau, rồi Lôi Lôi không nói lời nào mà bỏ về nhà mình, thật ra, người hôm đó đến rước Lôi Lôi đi là con.”

Mê Truyện Dịch

Mẹ Đồng Lôi vỡ lẽ tức giận gõ lên đầu con gái mấy cái, nhưng bà cũng không nói gì, chỉ dùng ánh mắt cảnh cáo cô một chút.

Sau đó, giọng điệu của Trình Thiên Vũ liền lập tức thay đổi: “Chú à, chúng ta mau thu dọn đồ đạc một chút rồi đi thôi! Con và Lôi Lôi vẫn còn phải đi làm, lỡ như mà bị công ty cho nghỉ việc, con sẽ bị cắt đứt nguồn kinh tế, cuộc sống sau này của Lôi Lôi sẽ rất khó khăn.”

Thầy Đồng nghe vậy liền xua tay: “Vậy thì chú không phiền con nữa, Tiểu Trình, mà con cũng đừng tiêu tiền phung phí thế này nữa, không ích gì đâu, tinh thần của chú vẫn còn rất tốt, có thể chịu đựng được mấy căn bệnh vặt này. Chỉ là chú có hơi lo lắng cho hai đứa Đồng Lôi và Đồng Diêu này thôi! Một đứa thì chưa gả chồng, đứa kia cũng chưa cưới vợ, còn về những thứ khác đều rất viên mãn rồi. Người bạn già này của chú, tuy rằng chú chưa thể cho bà ấy được hưởng vinh hoa phú quý ngày nào, nhưng trong những bữa cơm đạm bạc luôn tràn ngập tiếng cười nhiều hơn tiếng khóc. Chú đây thật sự không muốn làm phiền mẹ con bọn họ thêm nữa, bệnh tật thời kỳ cuối thế này thì làm sao có thể bỏ tiền đổi lấy sinh mệnh về được cơ chứ? Trên thế giới cũng không có được bao nhiêu người chiến thắng được bệnh tật mà sống tiếp, lại càng không có được bao nhiêu người khi bệnh đến cuối cùng thì tiền không có tài lại càng không, gia tài của bọn họ chỉ là một đống nợ nần cùng đau khổ cho vợ con và những người ở lại.”

Đồng Lôi khóc thút thí: “Cha, sao cha lại cứ cố chấp như vậy chứ! Thành quả ngày hôm nay đều là do cha nỗ lực cùng ý chí quật cường đấu tranh với bệnh tật và sự kiềm chế của thuốc mới có thể đạt được! Con đã nói rồi, chúng ta không đi khám tây y nữa, cũng không ra nước ngoài, chúng ta chỉ đi khám trung y mà thôi, được không cha? Dì Tuyết của Trình Thiên Vũ thật sự là thần y, là Hoa Đà tái thế, dì ấy thật sự đã từng cứu sống rất nhiều người!”

Loading...