Hoắc Lệ Hành khép hờ mắt: “Tách bà Cung và Diệp Minh Nguyệt ra, tôi muốn đến gặp, ngày kia đi.”
Lý Văn Huy nói: “Không tống vào tù sao?”
Hoắc Lệ Hành nhíu mày nói: “Vào tù thì nhẹ quá, tôi sẽ tự tay xử lý. Tôi muốn Cố An Ninh ra mặt, chắc là điều này hơi tàn nhẫn với cô ấy, nhưng nếu cô ấy không tận tai nghe sự việc, thì mãi mãi vẫn cho là tôi làm.”
Thuốc đông y của Cố An Ninh là do Lư Thiếu Hoa cho cô uống, Hoắc Lệ Hành cũng bị cô làm cho co rụt lại không biết nên làm thế nào.
Hoắc Lệ Hành không biết dạy hai đứa trẻ từ bao giờ, nhưng Ninh Ninh rất thích ông bố cặn bã này, ôm cổ Cố An Ninh: “Mẹ ơi, buổi tối con muốn có ba, mẹ, và anh trai ngủ cùng nhau nhé, dì ở trường mầm non nói như vậy, hạnh phúc là có ba, mẹ và các con ngủ cùng nhau!”
“Là dì ở trường mầm non nói thật à?” Cố An Ninh nghiêm túc nói.
An An và Ninh Ninh cùng gật đầu: “Đương nhiên là thật rồi ạ!”
Hoắc Lệ Hành được như ước nguyện, buổi tối, ngủ cùng hai đứa trẻ, Hoắc Lệ Hành và Cố An Ninh nằm hai bên rìa, hai đứa trẻ đáng yêu nằm giữa, lần đầu ngủ với bố và mẹ, hai đứa nằm một lát đã ngủ rồi.
Lúc này, nhà họ Đồng ở huyện A đang rất náo nhiệt.
Trình Thiên Vũ và Lâm Thành đi thẳng đến nhà Đồng Lôi, ông Đồng không đến bệnh viện tiếp nước, nhưng uống thuốc rồi, cũng hiệu quả lắm, it nhất thì cũng không ho không đau đầu là được rồi.
Ông Đồng còn nói chuyện rất rôm với Trình Thiên Vũ, hai người cùng ngồi đánh cờ.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7942-bon-to-giay-dang-ky-ket-hon.html.]
Đồng Lôi xuống bếp phụ giúp mẹ nấu cơm.
“Lôi Lôi ơi, cậu Trình đó là quản lí công ty con thật à?” Bà Đồng hỏi dò.
Đồng Lôi nhíu mày: “Đương nhiên không chỉ là quản lí, mà còn là quản lí lớn, quản lý rất nhiều người, con cũng là cấp dưới của anh ấy.”
Bà Đồng gật đầu: “Mẹ đã bảo rồi, quản lí bình thường sao lại đi có cấp dưới đi theo thế, còn đi xe xịn thế nữa, xe đỗ ở sân, lúc mẹ đi chợ về đã có người bàn tán rồi, huyện A nhà mình không có xe xịn thế, nghe nói là mấy trăm vạn tệ đấy.” Mấy chữ cuối bà Đồng còn nhấn mạnh.
Đồng Lôi không thay đổi sắc mặt: “Thế thì có gì đâu chứ, Hải Thành dù sao cũng là thành phố lớn, công ty con là công ty niêm yết, quản lí lớn đương nhiên phải đi xe hàng trăm vạn rồi, trợ lý nhỏ như còn còn đi xe mười mấy vạn rồi!”
Bà Đồng cười hi hi: “Thế cậu ấy lấy vợ chưa?”
Đồng Lôi lắc đầu: “Tạm thời thì chưa, nhưng có người yêu rồi.”
Bà Đồng thở dài tiếc nuối, thế thì cũng chả nói nữa làm gì, dù sao cũng là của người khác.
Ăn cơm xong, Đồng Lôi đưa Trình Thiên Vũ và Lâm Thành đến khách sạn.
Sau khi xuống dưới, Trình Thiên Vũ ma xui quỷ khiến thế nào mà đưa tay xoa đầu Đồng Lôi: “Đừng ủ rũ nữa, tôi nói chuyện với ba cô rồi, tình trạng của ông ấy chắc không vấn đề gì, tôi liên lạc với bạn tôi có bệnh viện tư ở nước ngoài rồi, cũng nói tình trạng của nhạc phụ đại nhân với dì Tuyết rồi, có hi vọng, ngày mai tôi sẽ lại đến khuyên nhủ, nhiệm vụ của cô tối nay, là nói rõ sự việc của hai chúng ta cho họ biết.”
Đồng Lôi nhìn xung quanh rồi nói thầm: “Anh muốn tôi c.h.ế.t à? Tôi và anh hợp tác với nhau lừa kết hôn mà dám nói với bố mẹ tôi sao?”
Trình Thiên Vũ lấy ra hai tờ bìa màu đỏ phẩy phẩy: “Ai bảo lừa? Mang hai tờ này về, cùng hai tờ trong túi của cô, tra trên trang mạng của cục dân chính xem, ngu ngốc!”