Khi Văn Tinh Tinh trở về, An Noãn Noãn liền mở máy tính vừa tán gẫu vừa vẽ tranh, lông mày của người nào đó nhăn nhíu lại, nghiến răng nghiến lợi: "Con m* n*! Con tưởng là cậu bị người ta lừa bán đi rồi chứ, tại sao lại tắt điện thoại?"
An Noãn Noãn mặt lạnh nghiêm túc nói: "À, hết pin rồi, quên sạc pin." Vẫn tiếp tục vẽ tranh.
Văn Tinh Tinh hoàn toàn tin tưởng lời nói dối của người phụ nữ nào đó: "Vậy sao? Mình giúp cậu sạc!"
"No no no!" An Noãn Noãn nhanh chóng cầm lấy cánh tay của Văn Tinh Tinh: "Không cần vội sạc đâu, mình cũng không có việc gì mà, cậu mau xem giúp mình cái này nên pha màu thế nào? Nói cho cậu biết, hôm nay mình có một đơn lớn, một khoản tiền đặt cọc năm ngàn nhân dân tệ, tổng là năm vạn, a ha ha, có tiền rồi."
"Chậc." Văn Tinh Tinh khinh bỉ nhìn An Noãn Noãn: "Toàn bộ là năm vạn mà cậu mới thu được có năm ngàn tiền đặt cọc, cao hứng cái khỉ gì, dù thế nào cũng phải thu một nửa tiền đặt cọc giống người khác chứ."
An Noãn Noãn tiếp tục vẽ: "Vây không được, người khác thu của cậu một nửa của năm vạn thì cậu sẽ đưa sao?"
Văn Tinh Tinh trợn trắng mắt: "Mình mới không ngu như vậy."
An Noãn Noãn: "Vậy chẳng phải xong rồi sao."
Hai người cứ như vậy nói qua lại, chân dung Triệu Tử Khanh bắt đầu được vẽ lên, An Noãn Noãn nhắc nhở: "Tinh Tinh mau giúp mình, mau lên, vẽ hết chỗ này trước."
Ấn mở ảnh chân dung của Triệu Tử Khanh, Văn Tinh Tinh lần nữa nói tục: "Má! Mối làm ăn này là do Triệu Tử Khanh giới thiệu cho cậu ư!"
"Ừm hửm!" An Noãn Noãn đang tập trung tinh thần vẽ.
Khung đối thoại của Triệu Tử Khanh hiện lên, có một hàng chữ: "An Noãn Noãn, Văn Tinh Tinh, hai con người quái dị, hai người rõ ràng có thể dùng mặt kiếm cơm, nhưng lại muốn dùng tài năng để chứng minh thực lực à, ha ha ha!"
Văn Tinh Tinh đưa An Noãn Noãn đọc xong: "Mình nên trả lời Triệu Tử Khanh thế nào?"
An Noãn Noãn nói đúng trọng điểm: "Trả lời cậu ấy một câu, em gái cậu mới là kẻ quái dị."
Văn Tinh Tinh: "Triệu Tử Khanh không có em gái mà!"
"Phụt, vậy nói anh cậu ấy là người quái dị, không lấy được vợ là tốt rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-791-an-noan-noan-em-that-to-gan.html.]
Văn Tinh Tinh như một đứa con ngoan dựa theo lời của người phụ nữ nào đó mà trả lời, liền bị Triệu Tử Khanh nhanh chóng nhắn tới: "Hai người chờ đó, không bao giờ giới thiệu mối làm ăn cho hai người nữa, chúc hai người thuận lợi phá sản."
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn phân phó: "Đừng như vậy, cậu sẽ không có đàn ông thích, sẽ không gả đi được."
Văn Tinh Tinh lúc này mới có cảm giác bản thân bị An Noãn Noãn đùa giỡn, liền khinh khỉnh liếc cô một cái, điện thoại vang lên, đứng lên lấy: "Ô, ma nữ, quân trưởng nhà cậu."
Hả?
Làm sao Cố Bắc Thần lại gọi điện thoại cho Văn Tinh Tinh để tìm cô, chẳng lẽ, Cố phu nhân cáo trạng với con trai sao?
Xem đi! Có tật giật mình chính là như vậy, hù c.h.ế.t cô gái nào đó rồi.
An Noãn Noãn cho rằng Văn Tinh Tinh sẽ không nhận điện thoại, liền khoát tay: "Nói với anh ấy là mình chưa trở về."
Văn Tinh Tinh liền trực tiếp nói vào điện thoại: "Quân trưởng, Noãn Noãn nhà anh kêu tôi nói cho anh biết, cậu ấy chưa trở về."
Văn Tinh Tinh cười tủm tỉm hoàn tất báo cáo, bị An Noãn Noãn dùng đồ đập vào đầu, cô nghiến răng nghiến lời nói: "Văn Tinh Tinh, mình với cậu tuyệt giao."
Ở đầu dây bên kia, người nào đó đã xong một ngày tập huấn, đang ở phòng chỉ huy đen mặt.
"Nói cho cô ấy biết, tôi bị thương, đoán chừng không được..."
"Hả? Bị thương sao?" Văn Tinh Tinh ngạc nhiên hét lên.
Điện thoại liền bị An Noãn Noãn cướp đi: "Cái kia, anh, anh làm sao vậy? Rất nghiêm trọng sao?"
Cố Bắc Thần nghiến răng: "An Noãn Noãn, em thật to gan..."
An Noãn Noãn nghe xong, xong đời rồi, quả nhiên là tìm cô tính sổ, tay run lên cúp điện thoại, dứt khoát tắt máy.
Văn Tinh Tinh trừng mắt, nhìn An Noãn Noãn dò xét: "Cậu..., hai người rốt cuộc là làm sao vậy? Tại sao điện thoại của mình cũng tắt, buổi tối mình còn muốn dùng điện thoại."