Với tư cách là một người đã từng là học bá, Đồng Lôi – hiện là thư ký của chủ tịch một công ty, giờ phút này mới khiến cho Trình Thiên Vũ mở rộng tầm mắt, quả thật lúc trước anh đã nhìn lầm cô.
Người phụ nữ c.h.ế.t tiệt này dám uy h.i.ế.p anh?
Trình Thiên Vũ tức giận đưa mắt nhìn Đồng Lôi: “Ngủ, ngày mai rồi nói.”
Bỗng nhiên, Đồng Lôi phát hiện Trình Thiên Vũ đang nhìn chằm chằm vào nơi nào đó của cô, hơn nữa ánh mắt còn nhìn thẳng tắp, còn có, yết hầu anh vậy mà giật giật.
Đồng Lôi rũ mắt, lúc này mới phát hiện chiếc váy ngủ của mình đã sắp tuột ra, người phụ nữ nào đó liền dùng hai tay ôm lấy bả vai chính mình, nói với người bên cạnh: “Thắt lưng tôi còn đau, tôi muốn ngủ trên giường, anh tùy tiện kiếm chỗ khác ngủ đi.”
Trình Thiên Vũ cũng buồn ngủ không chịu nổi nữa, đứng dậy ôm Đồng Lôi trên mặt đất ném lên giường lớn thoải mái, ngay sau đó bản thân cũng nằm xuống.
“A, anh làm gì vậy?” Đồng Lôi lăn lộn muốn ngồi dậy, nhưng eo bị bàn tay to lớn của người đàn ông ôm chặt: “Im miệng. Còn dám kêu một tiếng nữa thì tôi sẽ làm thật đấy.”
Hửm?
Đồng Lôi cô vừa nghe gì vậy? Có điều eo cô vẫn còn đau, liền không cử động cũng không dám kêu to gọi nhỏ nữa.
Trình Thiên Vũ cũng không phải người không biết xấu hổ, ném chăn cho Đồng Lôi, bản thân thì vào phòng để đồ tìm một cái chăn mỏng đắp lên.
Không biết mấy ngày nay Đồng Lôi mệt mỏi hay là bị chuyện công việc làm phiền mà không tim không phổi, không có phòng bị, vù vù liền ngủ, nhưng mà Trình Thiên Vũ lại mất ngủ!
Sáng sớm hôm sau, tuy sau nửa đêm Đồng Lôi đã ngủ rất say nhưng hai mắt cô vẫn sưng, cô trốn vào nhà vệ sinh rửa mặt, thay áo sơ mi màu trắng và váy đuôi cá đỏ, đây đều là quần áo mà cô đã lựa chọn rất cẩn thận trong phòng để quần áo của Trình Thiên Vũ.
Lúc Đồng Lôi đi ra, Trình Thiên Vũ đã ngồi trên ghế gần cửa sổ hút thuốc, tinh thần sảng khoái, tay lướt điện thoại, nghe tiếng cửa phòng tắm mở ra liền chậm rãi quay người lại.
Người phụ nữ trước mặt, làn da trắng nõn, ngũ quan tinh xảo, cách ăn mặc không khác bình thường là mấy, tóc dài vuốt sang trái, vì cô muốn che chắn dấu hôn do Trình Thiên Vũ lưu lại đêm qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7901-thanh-toan-can-tien-gap.html.]
Lúc này Đồng Lôi sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi, cơ thể và tóc cô truyền đến một mùi hương cực kì giống hương hoa nào đó!
Ừm! Đó là mùi thơm cơ thể của phụ nữ, cơ thể mà anh đã được xâm nhập qua!
Đồng Lôi trừng mắt với Trình Thiên Vũ đang nhìn mình chằm chằm, cầm túi xách lên, nhìn điện thoại và phong bì, giọng nói đè thấp lộ ra âm thanh nhu hòa: “Bây giờ anh thanh toán cho tôi, lát nữa xuống lầu tôi nhất định sẽ biểu hiện tốt.”
Khóe miệng Trình Thiên Vũ co rút: “Tối qua đã nói rồi, đến bệnh viện kiểm tra rồi xem kết quả trước.”
Đồng Lôi xấu hổ, mặt đỏ bừng, nhưng giây tiếp theo cô liền sợ hãi, lỡ như kiểm tra anh có vấn đề thì phải làm sao?
Ngồi tù thì cùng lắm cũng sẽ đi ra, không sợ, nhưng mà tiền… tiền a!
Làm sao đây?
Bệnh của ba phải làm sao đây?
Đồng Lôi chắp hai tay trước n.g.ự.c nhắm mắt lại, ông trời phù hộ, phù hộ Trình Thiên Vũ đừng xảy ra vấn đề gì!
Bỗng nhiên, Đồng Lôi mở to hai mắt, đợi đã!
Tối qua hình như Trình Thiên Vũ có nói câu gì đó?
Ý tứ đại khái là anh không sao?
Mê Truyện Dịch
Trình Thiên Vũ đưa tay: “Đi thôi, dưới lầu đang chờ cô dâu mới ăn sáng.”