Phát hiện có người lại đang ngủ trên ghế sô pha nhỏ, mấu chốt là chiếc khăn quấn quanh eo anh ta sắp rơi ra!
Phản ứng đầu tiên trong đầu Đồng Lôi không phải là đắp chăn cho Trình Thiên Vũ mà là có nên giúp anh kéo khăn tắm lên?
Cũng may người phụ nữ nào đó không phải là con thỏ trắng ngốc nghếch ngọt nào, cũng chỉ suy nghĩ trong chốc lát, giây tiếp theo đã chui tọt vào phòng tắm.
Đợi đến khi Đồng Lôi nơm nớp lo sợ tắm xong, cô mặc một chiếc váy ngủ cố gắng không hở hang lẩm bẩm nói: "Em gái nhỏ Trình gia này trông khá trong sáng và dễ thương, tại sao lại mua quần áo hở hang như vậy?" Thật sự là mở rộng tầm mắt của thư kí Đồng rồi.
Một cô thư ký nào đó kéo chiếc váy ngủ đã lâu nhưng vẫn quá hở hang, nên đành phải mặc áo của Trình Thiên Vũ bên ngoài, tuy nhìn khá là lẳng lơ nhưng lại không lộ da thịt phải không!
Đồng Lôi lục tung các hộp và tủ tìm máy sấy tóc, đột nhiên cửa phòng tắm bị mở ra một tiếng ‘cạch’, doạ Đồng Lôi khiến cô nhảy vọt lên.
"Không phải cửa khóa rồi sao? Anh sao lại vào được?" Đồng Lôi ngượng ngùng nhìn gương hỏi người ở cửa.
Trình Thiên Vũ nhìn Đồng Lôi ăn mặc như vậy lông mày hơi cau lại: "Ai cho cô mặc áo của tôi?"
Đồng Lôi vội vàng nói: "Không phải, không phải tôi không có quần áo sao, quần áo của em gái nhỏ nhà anh quá ư là thời thượng tôi thật sự không thể tiếp nhận nổi, cho nên..."
Trình Thiên Vũ trong tay cầm máy sấy tóc, sau khi ném cho Đồng Lôi anh lạnh lùng vứt xuống hai chữ: "Cởi ra."
Đồng Lôi thấy Trình Thiên Vũ thực sự tức giận tạm thời chỉ đành biết điều nói: "Biết rồi, anh ra ngoài trước đi, tôi sấy tóc xong rồi cởi ra."
“Cởi ra đưa cho tôi.” Giọng nói của Trình Thiên Vũ còn lạnh hơn trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7881-trat-that-lung-roi.html.]
Đồng Lôi nhíu mày, không lẽ là chiếc áo rách này được mạ vàng, nhưng nhìn hồi lâu cũng không nhìn ra có gì đặc biệt mà!
Tuy nhiên Đồng Lôi lần nữa nhìn kĩ vào chiếc áo sơ mi, chất liệu và loại vải lanh tốt nhất, rõ ràng mặc vô rất thoải mái, nhìn kĩ kiểu dáng lần nữa thì là kiểu thông thường.
Cái nút?
Đúng rồi, nút áo tuyệt đối giá trị không hề nhỏ!
Các nút kim loại màu vàng được thiết kế tinh tế và tỉ mỉ, trên đó có hai chữ hoa, A N!
Mê Truyện Dịch
Đồng Lôi cụp mắt nhìn xuống cúc áo, hồi lâu, cô ngẩng đầu nhìn người nào đó trong gương, gật đầu nói: "OK! Tôi cởi." Lời nói vừa dứt, áo sơ mi được cô cởi ra quay lưng ném qua cửa.
Trình Thiên Vũ bắt lấy chiếc áo sơ mi trong tay lắc lắc, xoay người rời khỏi phòng tắm.
Lúc này Đồng Lôi đang mặc một chiếc váy ngủ bằng lụa màu hồng, nói thế nào nhỉ, chất liệu vải rất thoải mái không cần nói, nhưng nếu phải tìm ra lỗi của chiếc váy ngủ, vậy thì cảm thấy nó quá hở hang, nhưng mà nói thế nào đây, mặc quần áo mặc trong phòng ngủ, dưới góc độ đồ ngủ mà nói căn bản không bị lộ ra ngoài!
Trình Thiên Vũ cầm áo sơ mi bảo bối của mình ra khỏi phòng tắm, Đồng Lôi cũng cảm thấy thoải mái, thuận tay khóa cửa lại, sấy từng lọn tóc một trước gương.
Làn da của cô rất đẹp và mềm mại, dù gì thì mới hai mươi lăm tuổi, bình thường không trang điểm đậm hay dùng các sản phẩm chăm sóc da kém chất lượng, cho nên làn da đẹp của cô ấy khiến nhiều người phải ghen tị, còn vóc dáng thì càng không cần bàn cãi.
Đồng Lôi tự kiêu nhìn mình trong gương, thật ra cô thực sự không tệ mà, không phải cô khoe khoang, chính là từ nhỏ đến lớn cô đều là học bá, là một tiểu mỹ nhân so với những bạn gái cùng trang lứa, là một con phượng hoàng được phát hiện ở một nơi nhỏ bé……
Đột nhiên, Đồng Lôi nghĩ đến hàng cúc trên chiếc áo sơ mi đó, đột nhiên nhíu mày, kiểu áo sơ mi đó là phong cách couple giản dị, Cố An Ninh cũng có một vái y chang!