Lông mày Đồng Lôi lập tức nhếch lên: "Này? Trình tiên sinh, Trình tổng, bây giờ là anh đang nhờ tôi giúp đỡ..."
“Đi thôi.” Trình Thiên Vũ không cho Đồng Lôi cơ hội mặc cả kéo cô rời đi.
Biệt thự Tường Vi nhà họ Trình là một cảnh ăn mừng!
Xe dừng ở cửa biệt thự chính, nhìn thấy Đồng Lôi muốn vươn tay ra mở cửa, Trình Thiên Vũ nhíu mày, giữ lấy tay cô: “Chờ đã.” Nói xong liền xuống xe vòng qua bên phải kéo cửa xe bên phía Đồng Lôi, vươn tay: "Xuống đi."
Sau khi phản ứng của Đồng Lôi chậm nửa giây mới hiểu ý của Trình Thiên Vũ, đây là đang khoe ân ái trước mặt người lớn sao?
Đồng Lôi nhanh chóng đặt tay lên lòng bàn tay của Trình Thiên Vũ, nhỏ giọng nhắc nhở: "Vừa rồi anh cả đoạn đường đều cảm thấy khó chịu, giờ tỉnh táo rồi sao?"
Trên con đường vừa rồi, Trình Thiên Vũ viện cớ đủ kiểu rằng anh uống quá nhiều khiến cơ thể không thoải mái để Đồng Lôi chăm sóc anh, một lát uống nước, một lát lại ngủ gục trên vai Đồng Lôi, mà Đồng Lôi không thể ở trước mặt tài xế mà mặc kệ anh ấy được, thật sự là quá mệt mỏi luôn.
Trình Thiên Vũ trừng mắt nhìn Đồng Lôi nén giọng nói: "Im lặng đi. Dù sao khoản tiền còn lại vẫn chưa trả cho cô."
Đồng Lôi bĩu môi "hừ ~" nhìn một cái, để xem cuối cùng là ai uy h.i.ế.p ai?
Sau khi Đồng Lôi hừ lạnh một tiếng liền xuống xe, lúc này khoác lấy cánh tay của Trình Thiên Vũ, trên mặt thoáng hiện lên một nụ cười, nhưng mặt Trình Thiên Vũ nhất thời đen như đáy nồi.
Lúc này Trình Thiên Vũ đang mặc một bộ vest đen, Đồng Lôi là phiên bản cải tiến của sườn xám màu đỏ, một đôi "kim đồng ngọc nữ" chậm rãi đi vào cửa biệt thự của Trình gia.
Cũng may, nhờ sự ồn ào và làm khó của nhóm người Hoắc Lệ Hành, mới khiến hai người về muộn như vậy, đúng lúc cũng không cần ăn cơm tối nữa, cũng đến giờ ông nội đi nghỉ ngời, vì vậy, ông lão cũng chỉ nhìn cháu trai và cháu dâu quay về một cách vui vẻ, cũng nghe con dâu và con trai nói chuyện, ông lão bướng bỉnh và cháu dâu nói vài câu liền bị bảo mẫu và điều dưỡng, bảo vệ đỡ đi nghỉ ngơi.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7871-ao-so-mi-trang.html.]
Trình Diệp vốn dĩ định kêu con trai vào phòng đọc sách uống trà, nhưng phát hiện tên nhóc này đã uống đến đỏ cả mặt rồi, có vẻ cũng say rồi!
Bạch Tuyết gọt trái cây cho Đồng Lôi, dùng tăm cắm vào một miếng xoài đã được cắt: "Lôi Lôi, đến ăn một ít xoài đi." Sau đó nói: "Mẹ đi làm một bát canh giải rượu cho Trình Thiên Vũ, Lôi Lôi con có muốn ăn cháo hay gì không?"
Đồng Lôi vội vàng xua tay: "Không cần đâu dì..."
Nhưng từ dì vừa thốt ra khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc, đặc biệt là người đang say choáng váng đầu óc Trình Thiên Vũ đột nhiên mở mắt ra nhìn Đồng Lôi, hôm nay trong đám cưới đã đổi được cách xưng hô với Trình Diệp và Bạch Tuyết rồi mà!
Đồng Lôi lập tức cười nói: "Ah ~ thật ngại quá, cuộc hôn nhân này đột ngột quá, cho nên con quên mất~"
Bạch Tuyết cười nói: "Không sao đâu, Thiên Vũ vẫn luôn gọi mẹ là dì Tuyết, gọi thế nào thấy thuận miệng là được rồi."
“Không lẽ gọi thẳng tên của em?” Trình Diệp nhìn chằm chằm Bạch Tuyết.
Bạch Tuyết vỗ vỗ Trình Diệp: "Anh này, anh đi xuống bếp xem nấu cho Thiên Vũ bát canh giải rượu trước đi."
Lúc này, Đồng Lôi liền nghĩ đến món nước ép dưa hấu mà Tô Tiểu Nặc làm cho cô ngày hôm đó ở trong biệt thự nhỏ của Trình Thiên Vũ, nói rằng có thể giải rượu, có điều cô tra tư liệu thì dường như có vẻ có thể giải rượu thật.
Đồng Lôi liền nói: "Dì à không cần phiền phức vậy đâu, anh ấy chỉ cần ăn mấy miếng dưa hấu là ổn rồi, dưa hấu có thể giúp tỉnh rượu."
Nhưng mà Đồng Lôi vội vàng quá nên vẫn gọi Bạch Tuyết là dì, lần này cô che miệng lại nhìn Trình Thiên Vũ lắc đầu, giả bộ làm vẻ đáng thương: "Tôi thật sự không cố ý!"