Bây giờ nhiều người trong phòng khách có thể thấy có điều gì đó không ổn với Trình Thiên Vũ, bao gồm cả Đồng Lôi, nhưng Đồng Lôi không biết phải cư xử như thế nào vào lúc này để giúp Trình Thiên Vũ. Thời khắc này tựa hồ cô đã quên người đàn ông thối này đã đối xử với cô tồi tệ như nào, xemra đây đều là bệnh chung của tất cả phụ nữ!
Cô nhỏ của Trình gia cũng được lão gia tử mời vào, bây giờ chỉ còn bốn người bọn họ mắt to trừng mắt nhỏ, Trình Sa Sa yếu ớt nói: "Anh hai, anh, anh sao vậy? Chỗ nào không thoải mái sao?"
Trình Thiên Vũ trừng mắt nhìn Trình Sa Sa, xoay người đi về phía phòng tắm: "Bụng không thoải mái."
"Phụt~"
Đường Thần bật cười, nhưng cảm thấy lúc này mà nhìn Trình Thiên Vũ cười thì có chút không tốt cho lắm, cho nên người nào đó vẫn phải kiềm chế chút.
Trình Thiên Vũ rửa mặt trong phòng tắm, sau đó dựa vào bồn rửa mặt hút một điếu thuốc.
Mê Truyện Dịch
Lão gia từ quả nhiên là hỏa nhãn kim tinh, ép hỏi Trình Thiên Vũ có phải là thích đứa trẻ đó không? Hay bởi vì lão già ông nói thích cô gái kia, mới thật sự đem cô gái đó đến‘báo hiếu’ như vậy?
Trước câu hỏi của ông già, Trình Thiên Vũ không biết phải trả lời như thế nào, chỉ lặng lẽ nhìn ông, đôi môi mỏng mím chặt, một lúc lâu sau mới nói: “Cháu không muốn cứ để ông mãi lo lắng cho cháu như vậy. Cũng không qua được mắt ông, cháu biết ông lo lắng cho cháu, nhưng là đối với Đồng Lôi, cháu chưa đến nỗi chán ghét cô ấy cái gì, vứt chuyện tình cảm sang một bên, cháu rất thưởng thức một cô gái tiêu sái, giỏi giang, độc lập, có năng lực như cô ấy. Nếu thực sự lập gia đình cùng cô ấy thì cũng khá tốt! Cháu chỉ có thể nói như vậy với ông!"
Lão gia tử lúc này cũng rất hài lòng, gật gật đầu, nhẹ giọng nói: "Vậy thì tốt rồi, cháu không ép buộc chính mình, không lấy quyền lợi ức h.i.ế.p tiểu Đồng là tốt rồi. Không phải chúng ta như thế nào cũng buộc cháu không được ở bên với An Ninh gì đó, mà là, chỉ sợ rằng ngay cả cháu cũng hiểu được hai người là không có khả năng. Cô gái đó cũng là một đứa trẻ tốt, nhưng có chút chuyện cô ấy đối với con chỉ là có duyên chứ không có phận…..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7811-set-danh-giua-troi-quang.html.]
Nhìn lão gia tử đau khổ như vậy, người đã gầy thành xương khô, nhưng lại không thế an tâm về đứa cháu không hiếu thuận của mình, Trình Thiên Vũ cảm thấy rất bất lực, nếu có thể tổ chức đám cưới trước mặt ông, liệu ông có thể yên tâm chút, yên ổn mà đi không?
Trong phòng khách này, wechat và tin nhắn của Đồng Lôi đồng thời có tin báo đến, là do Đồng Diêu, em trai của Đồng Lôi gửi đến.
Đồng Lôi nghe bố mẹ nói chị gái đã về nhà, hứa sẽ không rời đi nữa, tìm người cưới ở quê, nhưng đột nhiên lại kéo vali chạy rồi nên Đồng Diêu rất tức giận liền nói cho Đồng Lôi biết sự thật về tình hình ở nhà.
Lúc này sắc mặt của Đồng Lôi tái đi, đôi mày thanh tú nhíu chặt lại, may mà cô ấy là một cô gái nhạy bén và giữ không để mình mất bình tĩnh, chỉ là Đồng Lôi im lặng mà đọc tin nhắn đến. Cứ như vậy ngây người như bị sét đánh xuống giữa bầu trời trong xanh vậy!
Nửa năm trước cha của Đồng Lôi phát hiện ra phổi có vấn đề, lúc đó cô mới biết, khi quay lại đưa cha đi kiểm tra thì được biết đó là bệnh viêm phổi, một tháng trước khi chuyển biến nghiêm trọng có đi khám ở bệnh viện trên huyện thì bảo bị ung thư phổi.
Thầy Đồng yêu cô con gái này như vậy, nhiều thời điểm mẹ Đồng và Đồng Diêu thường nói ghen tị với Đồng Lôi.
Ông ấy cũng không nói với Đồng Lôi, cũng không chấp nhận hóa trị hay các loại khác. Ông ấy cũng thật hiểu rõ ung thư phổi là không có khả năng sống lâu được. Cũng may là ông có tâm lý tốt, bình thường dùng thuốc không chế. Chỉ cần không liều mạng ho khan thì sẽ không có vấn đề lớn.
Thầy Đồng nói rằng dù có đến bệnh viện lớn ở một thành phố lớn thì kết quả cuối cùng cũng là mất cả chì lẫn chài, không tiêu tiền oan, cũng sẽ thêm gánh nặng cho con trai và con gái. Vì vậy ban đầu mới không nói cho con trai và con gái biết, do Đồng Diêu về nhà để làm hộ chiếu đi nước ngoài tham gia giao lưu học thuật, mới nhìn thấy bệnh án của ông.