Trình Thiên Vũ vào thẳng chủ đề, thứ nhất là việc Đồng Lôi từ chức không được hội đồng quản trị phê chuẩn, thứ hai, trên tay Đồng Lôi đang cầm vài cái dự án không thích hợp để cho người khác nhận, thứ ba, Đồng Lôi bỏ gánh khiến cho công ty thiệt hại hàng trăm triệu mỗi tuần, cần phải trở về đi làm, nếu không sẽ phải bồi thường thiệt hại của công ty dựa theo quy định của luật lao động.
Đồng Lôi nghe thấy mí mắt của mình nhảy thình thịch, trong lòng chỉ là, mỗi một câu nói của Trình Thiên Vũ, cô sẽ yên lặng tức giận mắng anh ta ở trong lòng một câu, cho đến Trình Thiên Vũ nói xong cái thứ ba cô liền ngăn cản ngắt lời nói của anh ta: “Từ từ ~”
Đồng Lôi nghiêm túc nói từng câu từng chữ: “Trước tiên tôi đã bàn giao lại cho anh rất lâu rồi, là do anh xử lý không chu toàn, sao có thể trách tôi được, cũng không phải là tôi đột nhiên từ chức! Tôi đã nói với anh từ lâu rồi.”
Trình Thiên Vũ cũng rất nghiêm túc: “Tôi biết, sau buổi tối hôm đó cô đã nói cô sẽ rời khỏi công ty, nhưng tôi cũng nói vô cùng rõ ràng, phải đợi đến khi tra ra manh mối của chuyện kia mới có thể thảo luận việc từ chức, hơn nữa trên giấy tờ hợp đồng viết rõ ràng rành mạch, nếu cô muốn rời khỏi vị trí thư ký chủ tịch này cần phải có một người khác tới thay thế cô thì cô mới có thể hoàn toàn rời đi.”
Đồng Lôi trừng mắt nhìn Trình Thiên Vũ một lúc sau mới nói: “Vậy anh nói xem, bây giờ anh có chọn được người thích hợp nào để tôi bàn giao lại không?”
Yết hầu gợi cảm của người đàn ông giật giật: “Tạm thời chưa có.”
Đổng Lôi siết chặt tay, một tay chống lên bàn cà phê, ngón tay xoa xoa giữa mày, cũng không biết phải làm sao bây giờ, từ trước tới nay tinh thần lẫn thể xác chưa bao giờ mệt mỏi giống như bây giờ, công việc và thu nhập mà cô đã từng lấy làm tự hào giờ phút này muốn quăng cũng không quăng được.
“Cô đi mà không từ mà biệt tạo thành tổn thất lớn cho công ty hội đồng quản trị cực kì bất mãn, vốn dĩ họ vẫn luôn yêu cầu luật sư của công ty chuẩn bị tài liệu để kiện cô, muốn cô tiến hành bồi thường cho công ty, nhưng tôi áp xuống rồi.” Trình Thiên Vũ nhàn nhạt nói.
Đồng Lôi nhíu mày càng chặt hơn, ngước mắt nhìn Trình Thiên Vũ cười nói: “Vậy thì xem ra tôi còn phải cảm ơn anh rồi.”
Ngay sau đó Trình Thiên Vũ lại nói: “Còn có một việc cực kì nghiêm trọng, tự cô đến xử lý đi.”
Đồng Lôi trợn mắt nhìn Trình Thiên Vũ, rốt cuộc trong mắt hiện lên vẻ chán ghét không còn sự ngưỡng mộ đã từng có nữa: “Chuyện gì?”
Trình Thiên Vũ nói: “Ở tiệc rượu ‘Thiên sứ giá đáo’ hôm đó, cô hất một ly rượu lên người thư ký của Hoắc Lệ Hành, cô ta không có việc gì, nhưng thật ra bộ trang phục kia cực kì đáng giá, tất cả chi phí tương đương gần mười vạn tệ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7742-anh-ta-muon-anh-boi-thuong-chinh-la-day-do.html.]
Tươi cười dưới đáy mắt Đồng Lôi càng thêm châm chọc nói: “Đó là thiết kế của Cố An Ninh?”
Trình Thiên Vũ tỏ vẻ bực bội với nụ cười châm chọc của Đồng Lôi: “Là cô ấy và Sa Sa hợp tác thiết kế, mấu chốt là hoàn toàn khâu vá bằng tay, ngày hôm đó Tô Tiểu Nặc mặc vào làm người mẫu tạm thời lên sân khấu triển lãm, ly rượu kia của cô hất lên chẳng những huỷ hoại trang phục còn khiến cho ‘Thiên sứ giá đáo’ hủy bỏ việc triển lãm bộ trang phục đó, cho nên thiệt hại của Hoắc Lệ Hành rất trầm trọng.”
Đồng Lôi im lặng đối diện với Trình Thiên Vũ, vừa rồi Lý Dĩnh Nhi gọi điện thoại cho cô, thời điểm đề cập đến bộ trang phục kia không phải nói vấn đề không lớn, Tô Tiểu Nặc muốn Đồng Lôi nói lời xin lỗi với cô ta sao?
Nhưng mà tại sao Trình Thiên Vũ muốn nói như vậy?
Rốt cuộc hai người họ ai là người nói thật?
Bỗng nhiên, Đồng Lôi cắn răng nói: “Hai chúng ta chỉ nói chuyện của công ty, việc tôi hất ly rượu vang đỏ lên Tô Tiểu Nặc là vấn đề của tôi và cô ta, cô ta có can đảm tới tìm tôi là được, anh hoàn toàn không cần phải lo chuyện bao đồng.”
Mê Truyện Dịch
“Hừ ~”
Trình Thiên Vũ hừ lạnh một tiếng nói: “Cô cho rằng tôi rảnh rỗi không có việc gì quản việc cô phá hoại à? Hoắc Lệ Hành người ta muốn tôi bồi thường tiền trang phục.”
“Ha hả ~”
Đồng Lôi cười lạnh hai tiếng nói: “Tổng giám đốc Trình, tôi cảm thấy tổng giám đốc Hoắc tổng muốn anh bồi thường không phải là trang phục của anh ta, nhà anh ta gia tài bạc triệu không thiếu chút tiền ấy, mà anh ta muốn anh bồi thường chính là dạy dỗ, dạy dỗ anh hiểu không?”
Trình Thiên Vũ trừng mắt Đồng Lôi: “Cô có ý gì?”
“Không có ý gì, chính là ý trên mặt chứ. À đúng rồi, chuyện của anh và Trương Giai Di tôi đã biết rồi, hy vọng anh xử lý một cách chính xác và lý trí, đừng tốn thương tổn cô ấy, cô ấy rất ngây thơ.”