Tuy rằng giọng nói anh ta hỏi cũng không hẳn là cực kì lớn, nhưng Đồng Lôi cảm giác được người đàn ông vừa dứt lời thì lập tức có rất nhiều ánh mắt bay về phía của họ.
Đặc biệt là loại ánh mắt của Trình Thiên Vũ khi nhìn về họ, làm cho lòng của cô chìm xuống dưới đáy cốc.
Trong nháy mắt, Đồng Lôi cảm thấy da đầu tê dại, cảm giác như tiếng nhạc trong quán cà phê này đồng loạt biến mất, tất cả những cặp đôi đang thì thầm nói chuyện trong chốc lát ngừng nói, tất cả đều đang nhìn cô!
Đồng Lôi cảm thấy đây hẳn là chứng minh cho việc những người cách họ gần nhất đều đã nghe hết câu rồi!
Một lúc lâu sau, trên thực tế chỉ có mấy giây sau, có lẽ ngay cả Trình Thiên Vũ cũng chờ xem Đồng Lôi sẽ đối phó với người đàn ông kỳ ba(*) này như thế nào, Đồng Lôi ‘a~’ một cái cười nhẹ, ngẩng đầu ép sát đến người đàn ông trước mặt, nhìn như đang thấp giọng hỏi anh ta nhưng thực tế cũng rất lớn tiếng: “Vậy xin hỏi thầy Vạn cũng là xử nam à?”
(*) Kỳ ba: ý chỉ người có hành vi và cử chỉ đặc biệt khác người, người bình thường không thể hiểu được.
Yên tĩnh!
Theo lời nói của Đồng Lôi vừa dứt toàn bộ quán cà phê đều yên tĩnh im ắng!
Trong nháy mắt tiếp theo, Vạn Thư Bằng mang theo cảm giác tràn đầy tự hào nói: “Tất nhiên là đúng rồi……”
“Phụt~”
Sau khi Đồng Lôi cười phì cô lắc đầu nói: “Vậy thì…… Không chừng hôm nay chúng ta xem mắt thất bại rồi, anh đã ba mươi tám rồi mà vẫn còn là xử nam, này…… thật xin lỗi ha!”
Nói xong hai tay Đồng Lôi ôm ly hồng trà hút mạnh một ngụm lớn cho đỡ sợ!
Cực phẩm kỳ ba đúng là quá nhiều mà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7731-lan-xem-mat-nay-that-nao-nhiet.html.]
Quán cà phê đang im ắng đột nhiên vang lên tiếng cười ầm điên cuồng và tiếng huýt sáo, lúc này Vạn Thư Bằng hiểu được mình đang bị Đồng Lôi chơi xỏ, anh ta đứng bật dậy giơ tay lên muốn thưởng cho Đồng Lôi một cái tát: “Con khốn này, mày dám đùa giỡn với tao à?”
Bỗng nhiên tay người đàn ông bị nắm lấy: “Người anh em này anh có khí khái đàn ông một chút đi được không?” Dứt lời, Trình Thiên Vũ hung hăng quăng tay của người đàn ông ra.
“Mày là cái thá gì, chó bắt chuột xen vào việc chuyện của người khác.” Vạn Thư Bằng mắng.
Đồng Lôi lập tức cảm thấy mình lại chọc phải phiền phức nữa, cái này giải quyết như thế nào chứ!
Mà Trình Thiên Vũ cứ thản nhiên như vậy mà đánh giá người đàn ông táo bạo trước mặt không nói lời nào, khóe môi hơi hơi nhếch lên, gương mặt có ý cười như không cười, nhìn Đồng Lôi, dù bận nhưng vẫn ung dung nói: “Thì ra cô không nói cho anh ta biết tôi là ai sao?”
Trong chớp mắt Đồng Lôi cảm thấy lúc này bản thân như thế nào vướng phải chuyện này, cái quỷ gì vậy?
Câu này của Trình Thiên Vũ sẽ làm cho tên thẳng nam ung thư thời kì cuối kia càng nói năng thô lỗ với cô thêm.
Quả nhiên, giây tiếp theo thầy Vạn nổi giận rồi, tức giận trừng to nghiến răng nghiến lợi nói: “Quả nhiên là tiện nhân......hỏng……” Lời nói phía sau lại bị người khác cắt ngang
“Vạn Thư Bằng anh đang làm gì vậy?” Một âm thanh trầm thấp mà phẫn nộ phát ra từ cửa sổ bên kia.
Mê Truyện Dịch
Đồng Lôi giật mình nhìn sang cùng tất cả mọi người, bên kia có một chàng trai đứng ngược sáng đang từ từ đi đến chỗ của họ.
Đồng Lôi hung hăng chớp chớp đôi mắt, ngây thơ, sau khi cô tốt nghiệp đại học thì ở lại Hải Thành, căn bản không có liên lạc với bạn học ở nơi này, có liên lạc cũng là thỉnh thoảng liên lạc với mấy người bạn cùng lớp, thật ra từ sau khi tốt nghiệp cấp 3 cô cũng chưa từng họp lớp, tính tới tính lui cô cũng không có người quen gì đâu!
“Đồng Lôi, nhiều năm không gặp, bạn học cũ tại sao cậu lại mù quáng đi xem mắt với tên cặn bã này?” Ánh mắt chàng trai ghét bỏ giống như rất hiểu Vạn Thư Bằng.
Sau khi Vạn Thư Bằng thấy chàng trai này thì hùng hùng hổ hổ phất tay áo bỏ đi.