Cách cái bàn, Vạn Thư Bằng rất là lịch sự nói: “Vừa rồi tan học có bận chút việc nên tôi tới trễ, cô Đổng sẽ không để ý chứ?”
Đồng Lôi xua tay: “Không sao đâu, tôi cũng rảnh rỗi nhàm chán nên tới chỗ này chơi trò chơi, ở trong nhà cứ không ngừng càm ràm cho nên tôi mới trốn ra đây. À, đúng rồi, anh ăn chút gì không? Quán của họ cũng có mấy món cơm chiên linh tinh đơn giản.”
Vạn Thư Bằng này là một giáo viên thể chất của một trường trung học ở huyện A, vừa vặn cha của Đồng Lôi cũng là giáo viên, lại vừa vặn gần đây Đồng Lôi đang xem mắt, nhiều lần thất bại cho nên Vạn Thư Bằng này là do cha của Đồng Lôi nhờ người giới thiệu.
Tuy rằng hai người họ không phải là giáo viên cùng trường, nhưng bình thường mở họp ít nhiều gì cũng biết một chút chi tiết của đối phương, điều kiện của Vạn Thư Bằng tại huyện nho nhỏ này tuy rằng không được tính là tốt, nhưng cũng tính là không tệ, ít nhất người ta còn có công việc cố định mà!
Đồng Lôi hỏi Vạn Thư Bằng ăn cái gì, nhưng thầy giáo Vạn người ta lại nghiêm túc nói: “Khoan hẵng ăn trước đã, tôi muốn hỏi cô mấy câu hỏi trước.” Đặc biệt nghiêm túc.
Đồng Lôi vội vàng ngoan ngoãn ngồi xuống, gật đầu nói: “Thầy Vạn, anh hỏi đi!”
Vạn Thư Bằng nhìn ánh mắt của Đồng Lôi cực kỳ vừa lòng, trước hết ngay từ ánh mắt đầu tiên cảm giác rất tốt, liền nói: “Tôi muốn biết thu nhập công việc của cô ở Hải Thành tốt như vậy tại sao lại trở về đây kết hôn?”
Ở trong lòng Đồng Lôi mắng mấy câu mẹ nó, sao người giới thiệu này cái gì cũng nói hết thế, nhưng chắc là mẹ cô khoe khoang với bà mối nói là công việc của con gái bà ở Hải Thành rất tốt, rất có tiền, nếu không thì sao người này biết được.
“Hả~”
Đồng Lôi xấu hổ đỡ cái trán: “Cái kia, này không phải là lá rụng về cội sao, bên ngoài cũng tốt nhưng dù sao cũng không bằng nhà của mình! Không phải con gái lớn đều phải gả chồng hay sao.”
Haiz~
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7722-thang-nam-ung-thu.html.]
Đồng Lôi không tiếng động than thở, dù cho cô có nói cái gì, làm cái gì cũng không ra dáng vẻ giống như cô muốn gả đi.
Vạn Thư Bằng gật đầu: “Ừm, thật ra tôi có thể hiểu được, dù sao chúng ta cũng là người ở địa phương nhỏ, vẫn là trở về tương đối đáng tin cậy hơn chút, những người bên ngoài đó, có chút tiền thì khinh thường người ở địa phương nhỏ như chúng ta.”
Mê Truyện Dịch
Đồng Lôi tỏ vẻ rất buồn bã, nhưng thật ra cô không đến nỗi thẳng thừng như thế, không cảm thấy người khác có tiền thì khinh thường cô, ví dụ như hai người bạn của cô đều rất có tiền, chơi với các cô ấy rất tốt, trong nhà của Trương Giai Di mở rất nhiều cửa hàng tư nhân, nghe nói cái gì cô gì chú bác họ hàng của cô ấy đều là quan chức cấp cao.
“Cũng còn tốt, quan trọng là chính bản thân tôi đi, tôi không quá quen với nhịp sống gấp gáp ở các thành phố lớn, nhiều năm như vậy vẫn cảm thấy khá mệt, cho nên chỗ này của chúng ta vẫn tương đối thoải mái hơn.”
Vạn Thư Bằng thích nghe mấy câu này, như thế anh ta mới có vẻ ưu việt, một địa phương nhỏ như vậy, có thể có cái công việc ‘công lương’ cố định đã là đối tượng nặng ký rồi.
Vạn Thư Bằng cũng không cần uống, càng đừng nói tới là ăn, hai ly hồng trà vừa nãy Đồng Lôi gọi đã bị nhân viên phục vụ đưa lên bàn của Trình Thiên Vũ.
Bỗng nhiên, Trình Thiên Vũ nhìn em gái nhân viên phục vụ nói: “Để một ly lại là được rồi, ly còn lại đưa cho người đẹp kia.”
Đương nhiên em gái nhân viên phục vụ biết người đẹp trong miệng anh là chỉ ai, người đẹp nhanh chóng bưng hồng trà qua: “Người đẹp, đây là hồng trà chị muốn nè.”
Đồng Lôi đột nhiên ngẩng đầu mới nhớ tới việc vừa nãy có gọi hồng trà, vội vàng mang tới đây, lại hỏi người đàn ông đối diện một câu: “Thầy Vạn, anh uống cái gì? Không biết anh thích uống cái gì cho nên tôi chỉ gọi một ly.”
Vẻ mặt và ánh mắt của thầy Vạn có hơi ghét bỏ: “Tôi không uống mấy thứ này, bình thường toàn là nước sôi để nguội, mấy thứ này bên ngoài bán ba đồng một chai, ở chỗ này lại tám chín tệ, cũng uống không ra hương vị đặc biệt nào, phí tiền làm gì.”
Thầy giáo này cũng không phải là người nho nhã, anh ta là giáo viên thể dục, giọng rất lớn tiếp theo liền nói một câu: “Cô Đồng là xử nữ à?”