Gần đây khi đi làm Đồng Lôi đều ăn đúng giờ đúng bữa ở chỗ làm, quay về toàn ăn mấy món vặt, trái cây gom lại ăn chung, có lúc thì mua ở ngoài, hoặc là các sạp bán đồ ăn nhanh bên đường, phần lớn thời gian là không ăn.
Thấy Đồng Lôi vẫn luôn đứng ở cửa giống như muốn tiễn khách, Trình Thiên Vũ cau mày, trong đầu anh cũng đang gào thét đến đây làm cái gì? Bữa tối cũng chưa ăn, còn để bản thân đi tàu bay giấy ở đây lên xuống đều không được.
Có điều đại boss vẫn là đại boss, bọn họ luôn có vô vàn cách để tra tấn nhân viên và thư kí, mà Trình Thiên Vũ tuyệt đối cũng không ngoại lệ.
Trình Thiên Vũ cố ý nhìn xuống đồng hồ: “Có một bản hợp đồng vô cùng quan trọng cần phải làm xong trong đêm nay, cô giúp tôi đặt một phần đồ ăn ngoài đi.”
Dứt lời, Trình Thiên Vũ lại nói: “Thôi, để tôi tự đặt.”
Từ lúc nào mà Trình Thiên Vũ tự mình đặt đồ ăn ngoái chứ! Điện thoại cao cấp của người nào đó mãi vẫn không đặt được, mà thư kí Đồng Lôi thì ngoan ngoãn ngồi một nơi cách đại boss một xa nhất nhìn bản hợp đồng vừa được gửi vào email của cô.
“Cái này làm thế nào dây?” Trình Thiên Vũ nhìn hướng Đồng Lôi.
Đồng Lôi ngẩng đầu: “Đặt đồ ăn trên app là được rồi.”
“Thật là phiền phức, cô qua đây xem xem làm thế nào.” Trình Thiên Vũ quả thật không biết đặt.
Đồng Lôi đặt laptop xuống bước qua, đưa điện thoại của cô cho Trình Thiên Vũ: “Dùng điện thoại của tôi mà đặt! Bên trong có hết.”
“Cô đặt đi! Tôi không biết dùng.” Trình Thiên Vũ nói.
Đồng Lôi mở app đặt đồ ăn: “Trình tổng, anh ăn cái gì?”
Trình Thiên Vũ: “Để tôi xem có cái gì?”
Đồng Lôi mở trang đặt đồ ăn ra, đưa cho người nào đó: “Trên đây cái gì cũng có, anh nhìn chữ và tên quán rồi bấm vào là được rồi.”
Trình Thiên Vũ cầm lấy điện thoại đồng thời cũng nắm lấy tay Đồng Lôi, kéo mạnh, Đồng Lôi liền ngã vào lòng của người nào đó, “A~” một tiếng đã bị người ta giữ lại: “Đừng đi lung tung giúp tôi xem, tôi không biết đặt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7692-den-duoi-nha-cau-roi.html.]
Nhưng vấn đề là Đồng Lôi đã không còn bình tĩnh rồi!
Mê Truyện Dịch
“Trình tổng, anh làm gì vậy? Anh buông tôi ra ~ Nếu không, nếu không tôi sẽ gọi điện thoại cho Giai Giai, để cô ấy xem vị hôn phu của mình là loại người gì.” Đồng Lôi hoàn toàn không dám tin Trình Thiên Vũ có thể là loại người này.
Trình Thiên Vũ cau mày, coi đồ ăn trong điện thoại: “Ngủ cũng ngủ rồi lại còn ngại cái ôm.”
“Anh, anh khốn nạn ~ Anh ~ Rõ ràng anh biết tối hôm đó đồ uống của tôi có vấn đề, là anh, là anh chạy đến phòng nghỉ cho khách, anh….” Đầu lưỡi của Đồng Lôi hoàn toàn không linh hoạt rồi.
“Cái này làm sao đặt hàng đây?” Trình Thiên Vũ chỉ vào một combo nói.
Đồng Lôi không ngẩng mặt: “Anh buông tôi ra, tôi đặt cho ~”
Hai người đang mờ ám, điện thoại Đồng Lôi đột nhiên reo lên, nhưng điện thoại vẫn đang nằm trong tay Trình Thiên Vũ, màn hình hiển thị ba chữ Trương Giai Di.
Đồng Lôi nhìn thấy ba chữ liền từ từ nhắm mắt lại, thật sự nhắc tào tháo tào tháo đến luôn, lúc này đây Đồng Lôi có cảm mình mình đang đắc tội với bạn tốt!
Ngay lập tức, điện thoại đã bị Trình Thiên Vũ tắt máy.
Đồng Lôi được Trình Thiên Vũ buông ra: “Quay lại đây, nếu cô ấy muốn đến đây thì nói với cô ấy tối nay cô phải làm việc, công việc vô cùng quan trọng.”
Dứt lời, Trình Thiên Vũ đưa điện thoại cho Đồng Lôi, cảnh cáo nói: “Nói với cô ấy giống như lời tôi nói.”
Nhưng đợi sau khi Đồng Lôi gọi điện lại, bên kia, Trương Giai Di đã phẫn nộ hét lớn: “Đồng Lôi, cậu dám cúp điện thoại mình, mau ra mở cửa đón tiếp bổn cung, mang cho cậu nhiều đồ đây ~”
Đồng Lôi líu lưỡi: “Bây giờ cậu đang ở đâu?”
Trương Giai Di: “Ở dưới nhà cậu đây, à? Vừa nãy nhìn thấy một chiếc xe hơi sao nhìn khá giống xe của sếp cậu vậy?”