Đồng Lôi vừa xoay người định ra ngoài, người nào đó liền nghiến răng thấp giọng nói: “Tôi cho phép cô đi hay sao?”
Đông Lôi xoay người lại, cô thật sự không thể chịu nổi tên thần kinh này mà! Cũng chỉ là vô tình ngủ với anh một đêm thôi mà, anh có cần phải làm ra vẻ kiểu như vậy không chứ! Tên đáng ghét này, người ta cũng là lần đầu tiên chứ bộ! Cô còn chưa bắt anh bồi thường thì thôi, anh còn ở đó làm dáng nữa chứ!
Trình Thiên Vũ nhìn thấy được sự ghét bỏ, khinh thường, phẫn nộ và tủi thân. Anh nhìn cô, cô lại tỏ thái độ cười nhạo mà nhìn lại anh: “Tổng giám đốc Trình có gì cần căn dặn nữa hay sao?”
Trình Thiên Vũ nhắm mắt lại, Đồng Lôi này thật sự khiến anh cảm thấy khó hiểu. Cô là thư ký của Tổng giám đốc đó, bây giờ vô duyên vô cớ bị đẩy đến chỗ khác bưng trà rót nước, làm tạp vụ cho người ta, mà cô không hỏi lại là tại sao ư?
Suy nghĩ đó vừa nổi lên, Trình Thiên Vũ lại muốn tự tát mình một cái. Nếu như cô mà hỏi thật thì cô không còn là một Đồng Lôi mà anh quen biết nữa rồi!
Lúc đó, sau khi quan sát cô một thời gian, anh quyết định điều cô đến làm thư ký cho mình, còn không phải là vì nhìn trúng phong cách chỉ đâu đánh đó của cô hay sao!
Trong giây lát, Trình Thiên Vũ nghĩ thêm nhiều biện pháp khác để tra tấn cô: “Chút nữa, tôi muốn cùng đi ăn tối với cô bạn của cô đó, Trương Giai Di. Cô phụ trách lái xe đưa chúng tôi đến nhà hàng, chờ chúng tôi ăn tối xong thì chở chúng tôi đến viện điều dưỡng ở ngoại ô thăm ông cụ nhà tôi.”
Mấy yêu cầu này nọ đó của Trình Thiên Vũ cũng vẫn nằm trong chức trách của một thư ký, vẫn không tính là quá đáng. Nhưng mấy chuyện này bình thường không phải có thư ký hay trợ lý của mấy bộ phận khác làm hay sao, từ khi nào mà tới tay cô rồi!
Đồng Lôi nghe anh nói xong, trong lòng lập tức tế cho anh một tràng văn chương thật dài, “Trương Giai Di thật sự bị mù rồi hay sao? Sao cô ấy lại có thể nhìn trúng tên này được chứ? Tên này rõ ràng là thích phụ nữ đã có chồng mà lại không dám theo đuổi, bây giờ cái gì cũng đã được thử qua rồi thì cũng thôi đi, đã vậy còn tỏ vẻ như mình chịu tổn thương gì đó không bằng. Cô phải nhanh chóng cho Trương Giai Di nhìn thấy được bộ mặt thật của tên cầm thú này để cô ấy thẳng chân mà đá anh ta, như vậy mới làm thoả mãn lòng người được.”
Nghĩ thì nghĩ như vậy nhưng Đồng Lôi vẫn phải gật đầu: “Vâng, bây giờ tôi lập tức đi chuẩn bị xe.”
Trình Thiên Vũ thật sự cảm thấy khó hiểu, người phụ nữ này là cái quỷ gì vậy chứ?! Anh đã cho người đi điều tra rồi, tối hôm đó, người cuối cùng cô tiếp xúc là Tô Tiểu Nặc, trợ lý của Hoắc Lệ Hành. Nhưng mà đó giờ cô chưa từng nói chuyện này cho anh biết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7671-chau-phai-tin-tuong-vao-mat-nhin-cua-ong-noi-chu.html.]
Gần đây, Trình Thiên Vũ có hợp tác chung với Hoắc Lệ Hành trong một dự án. Lần này, anh cũng đã đầu tư không ít, tuy vậy nhưng anh cũng phải đề phòng con người tên Hoắc Lệ Hành này mới được.
Mê Truyện Dịch
Đồng Lôi lái xe chở Trình Thiên Vũ đến dưới công ty của Trương Giai Di đón cô ấy.
Trương Giai Di hăm hở xuống lầu, nhưng người đứng đợi cô ấy lại là Đồng Lôi.
Trương Giai Di có hơi bất ngờ: “Cậu làm mình thấy hơi xấu hổ rồi đó nha~”
Bởi vì Đồng Lôi đang mặc một bộ đồ công sở rất chuyên nghiệp, hơn nữa còn cung kính mở cửa xe cho cô ấy, điều này làm cho Trương Giai Di có hơi bối rối.
Đồng Lôi đẩy Trương Giai Di vào: “Mau lên xe đi, mình đang trong thời gian tăng ca đó.”
“Ui~ công ty của cậu tăng ca cũng kỳ lạ quá rồi đó! Thư ký chủ tịch lại đi lái xe cho ông chủ! Mình coi như học thêm được một điều mới rồi!” Trương Giai Di lên tiếng chọc ghẹo Đồng Lôi, nhưng lòng cô ấy vẫn cứ cảm thấy giữa hai người này có gì đó lạ lắm.
Trình Thiên Vũ đã đặt sẵn nhà hàng rồi, là một nhà hàng Tây ở gần công ty của Trương Giai Di. Đồng Lôi đưa hai người đến trước cửa nhà hàng, cô nhanh chóng xuống xe mở cửa cho Trình Thiên Vũ.
Sau khi xuống xe, Trình Thiên Vũ đi vòng qua bên kia, mở cửa xe cho Trương Giai Di: “Cô Trương, mời!”
Đồng Lôi đóng cửa xe rồi hỏi anh: “ Tổng giám đốc Trình, tôi cần phải chờ hai người bao lâu?”