Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 750:2 Muộn như vậy rồi, là ai?

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:31:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dung Nguỵ cố ý phớt lờ Triệu Tử Khanh hết lần này đến lần khác, vừa thử lòng kiên nhẫn của cô ấy, cũng vừa thử xem bản thân rốt cuộc có thích cô gái nhỏ đó không? Hay chỉ là nhất thời có ý nghĩ vậy thôi? Hay cảm động trước sự ngốc nghếch của cô gái nhỏ đó?

Dung Nguỵ hơn Triệu Tử Khanh khá nhiều tuổi, từng ly hôn, từng tổn thương tình cảm, công việc lại đặc thù, cho nên nếu chọn kết hôn lần nữa, chắc chắn anh sẽ suy nghĩ thấu đáo hơn những người khác, phải thực tế, cuối cùng, Dung Nguỵ cúi đầu trước thực tại, buông bỏ đoạn tình yêu lãng mạn chưa kịp bắt đầu này.

Nhưng điều khiến Dung Nguỵ không ngờ được rằng, anh ta đã gây ra cho cô gái này một vết thương lớn, cô ấy vậy mà chỉ vì anh phớt lờ cô mà lang thang một mình bấy lâu nay, gần như cắt đứt hết liên lạc với mọi người xung quanh.

Nơi ở của Triệu Tử Khanh được cho thuê lại nửa tháng trước, tức là một ngày trước khi Trần Sa Sa kết hôn, cô nói dối với mọi người rằng, cô vẫn luôn ở Hải Thành, duy nhất chỉ có hai người An Noãn Noãn và Văn Tinh Tinh, Triệu Tử Khanh nói dối không được.

Dung Nguỵ sau khi hút vài điếu thuốc, gọi điện thoại cho Trình Thiên Vũ: "Bận gì không? Ra ngoài uống rượu."

Trình Thiên Vũ bị cú điện thoại khó hiểu của Dung Nguỵ làm cho sững sờ một lúc lâu, mới nói: "Gì vậy, anh đừng nói với tôi anh đang ở Hải Thành?"

“Đúng vậy, tôi đang ở Hải Thành, trưa nay tôi mới đến, anh đang ở đâu, cùng nhau uống một ly đi.” Dung Nguỵ nói.

Trình Thiên Vũ bây giờ rất hiếm khi liên lạc với những người đồng đội cũ của mình, trừ khi có việc gì đó, bình thường cũng coi như là có qua lại với Cố Bắc Thần, nhưng Dung Nguỵ, hai người họ vốn dĩ không có bất kỳ giao tình nào, mấy năm nay càng không liên lạc riêng với nhau, thỉnh thoảng dưới sự lãnh đạo của Cố Bắc Thần tổ chức một bữa tiệc có tình cờ gặp nhau cũng chỉ là uống một ly rượu, căn bản không có giao tình sâu đậm gì cả.

Thành thật mà nói, tình bạn giữa Trình Thiên Vũ và Dung Nguỵ không sâu đậm bằng tình bạn giữa Trình Thiên Vũ và Hoắc Lệ Hành, mặc dù bây giờ họ là đối thủ không đội trời chung.

Hồi lâu không thấy Trình Thiên Vũ trả lời, Dung Nguỵ cảm thấy mình cũng khá nực cười, một người lính nghèo sao có thể mời được đại thiếu gia nhà họ Trình, ông chủ lớn của Trình Thị.

"Vậy nếu anh có việc bận thì tôi không quấy rầy nữa, hẹn ngày khác. Dù sao gần đây tôi có thể ở lại Hải Thành. Cúp máy đây ~" Dung Nguỵ định cúp máy sau khi tự độc thoại một mình.

"Chờ đã ~"

Sau khi Trình Thiên Vũ nói xong hai chữ này liền nói tiếp: "Tôi đang ở câu lạc bộ tư nhân Âu Thuỵ trên đường Hải Bắc, anh đến đây đi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7502-muon-nhu-vay-roi-la-ai.html.]

Dung Nguỵ nhìn xuống bộ quân phục trên người: "Hay là thôi đi! Vừa rồi tôi ra ngoài không thay quân phục, không tiện đến địa điểm giải trí, hôm khác đi! Cuối tuần, cuối tuần này anh có kế hoạch gì chưa? Vừa đúng lúc tôi đã hẹn mấy người Cố Bắc Thần."

Trình Thiên Vũ cũng nói: "Vậy được."

Mê Truyện Dịch

Sau khi tắt máy, Dung Nguỵ từ từ nhắm mắt lại, Triệu Tử Khanh và Trình Thiên Vũ đang yêu nhau sao?

Không giống, nhưng lại cảm thấy giống!

Người nào đó đưa tay lên xoa mũi, lần này vốn dĩ anh ta được cử đến học viện quân sự ở thủ đô để huấn luyện chuyên sâu, cơ hội đến với Hải Thành lần này là do chính mình tự giành lấy.

Các vị lãnh đạo đều rất tò mò, những người khác thì chen chúc lên thủ đô để huấn luyện bồi dưỡng, mà Dung Nguỵ cậu ta là một người kì lạ lại đòi đến Hải Thành?

Lẽ nào là anh ta đến muộn sao?

Xoa xoa lông mày, có người nào đó không chút do dự gọi điện thoại cho Triệu Tử Khanh, thật ngại quá, bên kia đã cho anh ta vào danh sách đen rồi.

Dung Nguỵ đạp ga dừng xe ở dưới căn hộ của Triệu Tử Khanh, nhưng nửa đêm bấm chuông thì không hay lắm!

Vừa may có người bước vào cửa điện tử, người nào đó trong tay ôm một bó hoá, trên người mặc quân phục, ai vào cửa cũng mỉm cười kính nể, nhượng bộ anh một bước, quân nhân được ưu tiên!

Chuông cửa Triệu Tử Khanh vang lên: "Muộn như vậy rồi còn làm quái gì vậy hả?"

Triệu Tử Khanh tắm xong lau tóc, mặc một bộ váy ngủ bằng có đai buộc, hét qua cửa: "Ai đó?"

Loading...