Đột nhiên bên ngoài một trận rối loạn, Lục Bắc ở ngoài cửa đi vào báo cáo: "Tổng giám đốc Hoắc, phu nhân tới."
Cố An Ninh đột nhiên ngẩng đầu, đứng dậy, Diệp Minh Nguyệt đã cười hì hì đi vào cửa, khi nhìn thấy Hoắc Lệ Hành, nụ cười thu lại, nhanh chóng bước đến gần giường bệnh: "Làm sao lại bị thương nặng như thế, mau để em xem xem?" Nói xong đưa tay ra muốn chạm vào Hoắc Lệ Hành.
Hoắc Lệ Hành giơ tay lên tự nhiên cản lại: "Đừng động vào, vừa nãy mới thay thuốc."
Cố An Ninh lúc này dẫn bọn trẻ rời khỏi không phải là rõ ràng càng thêm chột dạ sao?
Thế nhưng không đi thì đây là tình huống gì chứ? Hai đứa nhỏ cũng đều nhìn về phía Diệp Minh Nguyệt, rồi lại nhìn Hoắc Lệ Hành, sau đó nhìn Cố An Ninh.
Ngay đến cả đứa trẻ ba tuổi lúc này cũng đếu cảm thấy được bầu không khí kỳ lạ!
Tiếp sau đó là mấy người lớn nói chuyện dối trá!
Diệp Minh Nguyệt nhìn hai đứa nhỏ, sát khí trong mắt là tự nhiên sinh ra, thế nhưng loại sát khí kia chưa được nửa giây, ngoại trừ Hoắc Lệ Hành hiểu cô ta ra, người khác không thấy được, giây sau, Diệp Minh Nguyệt mặt mày cong lên cười 'chân thành' nhìn hai đứa bẻ, hỏi Hoắc Lệ Hành nói: "Hai đứa bé này chính là của An Ninh sao?"
Cố An Ninh nghe thấy cảm giác cả người tóc gáy đều bị dựng lên rồi, vẫy tay về phía hai đứa trẻ: "Lại đây, không được lộn xộn."
Mê Truyện Dịch
Diệp Minh Nguyệt nhìn về phía Cố An Ninh cười thâm trầm dang tay ra với hai đứa bé: "Lại đây để dì ôm các con được không nào?"
An An thật lạnh lùng nhìn Diệp Minh Nguyệt không nói chuyện cũng không cho cô ta ôm, còn Ninh Ninh thì cắn ngón tay nói: "Mẹ nói không được cho người lạ ôm! Sẽ hạ thuốc c.h.ế.t bé cưng!"
"Oa! Thật đáng yêu!" Diệp Minh Nguyệt nói xong liền đưa tay ra muốn sờ vào mặt Ninh Ninh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7442-nuoc-co-nay-co-nam-chac-khong.html.]
"Minh Nguyệt?" Hoắc Lệ Hành khẽ gọi tên của Diệp Minh Nguyệt, khiến cánh tay của Diệp Minh Nguyện đang duỗi ra bỗng dưng thu lại.
Diệp Minh Nguyệt nhìn Hoắc Lệ Hành: "Lệ Hành, làm sao vậy? Có chỗ nào không khỏe sao?"
"Em thay anh đi sân bay đón mấy người, xe đã sắp xếp cho em rồi." Hoắc Lệ Hành thản nhiên có vẻ cưng chiều nói.
"Đón ai vậy? Người ta khó khăn lắm mới đến thăm anh, anh lại bảo đi đón người." Diệp Minh Nguyệt bĩu môi làm nũng với Hoắc Lệ Hành.
"Mẹ của anh, bà ấy từ New Zealand về thăm anh, em đi đến sân bay đón mẹ về nhà chờ anh." Hoắc Lệ Hành nhìn Diệp Minh Nguyệt nói, Hoắc Lệ Hành lúc này ánh mắt và vẻ mặt nhìn Diệp Minh Nguyệt khiến Diệp Minh Nguyệt cảm thấy tất cả tin tức cô ta nghe được có phải đều là giả?
Hoắc Lệ Hành trong mắt của cô ta vẫn còn yêu chiều cô ta, thâm tình như vậy! Anh ta ở trước mặt của Cố An Ninh không phải vẫn rất yêu chiều cô ta sao!
Cố An Ninh sinh con cho Hoắc Lệ Hành thì sao chứ?
Chỉ cần Vương Đại Cương ở bên kia không xảy ra sơ suất gì, thì sẽ không có chuyện gì, trước mắt mà nói, Diệp Minh Nguyệt còn chưa biết Vương Đại Cương đã bị Hoắc Lệ Hành sử dụng quan hệ đặc biệt đang bán mạng làm việc cho Hoắc Lệ Hành, chẳng mấy chốc sẽ rơi vào trong vũng lầy không thoát ra được.
Sau khi Diệp Minh Nguyệt bị người 'đi theo làm tùy tùng' đón rời đi khỏi bệnh viện, Lý Văn Huy và Lục Bắc ở trước mặt của Cố An Ninh hỏi Hoắc Lệ Hành: "Anh xác định có thể được không? Một nước cờ này có nắm chắc không?"
Hoắc Lệ Hàng xoa nhẹ huyệt Thái Dương: "Có, dựa theo sắp xếp của tôi đi làm là được."
Cố An Ninh cũng là nghe thấy được, thế nhưng hiện giờ cô ấy không có hứng thú chuyện của Hoắc Lệ Hành và Diệp Minh Nguyệt, thế nhưng vừa nãy nhìn thấy giữa hai bọn họ hình như cũng rất kỳ lạ!
Hoắc Lệ Hành bảo Lý Văn Huy và Lục Bắc dẫn bọn nhỏ đi về trước, Cố An Ninh không cam tâm: "Không được, ngộ nhỡ người của anh liên thủ với vợ anh ôm con của tôi đi mất thì làm thế nào?"