Chuyện lần trước Trình Thiên Vũ ở bệnh viện đánh gãy xương Hoắc Lệ Hành, cũng được Trình Diệp điều tra ra rồi, chỉ là không nói với ông cụ mà thôi.
Nhưng chuyện này rõ ràng Bạch Tuyết và Trần Sa Sa đều biết nhưng không nói cho Trình Diệp, khiến Trình Diệp tức giận mấy ngày.
Mãi cho đến sau này sau khi Bạch Tuyết giải thích rõ với Trình Diệp, vị quan ngoại giao nào đó miễn cưỡng xem như là tha thứ cho Bạch Tuyết, nhưng Bạch Tuyết cũng là bị một ông lão nào đó không đứng đắn giày vò quá chừng.
Vào lúc này ai nói chuyện cũng cảm thấy đều hợp lý, duy chỉ có Bạch Tuyết cảm thấy mình nói quá nhiều sẽ không thích hợp, dù sao Thiên Vũ biết quan hệ hợp tác giữa bà ấy và ông bố nhà họ Hoắc kia.
Bạch Tuyết nhìn thấy Trình Thiên Vũ mãi vẫn không nói chuyện, liền nhìn Trần Sa Sa, cho Trần Sa Sa một ánh mắt.
Trần Sa Sa lúc này mới đi đến ngồi trước mặt Trình Thiên Vũ, khoác vào tay của anh: "Anh, anh thích kiểu con gái như thế nào? Ngày mai em ở trong đoàn phù dâu tìm giúp anh?"
Ông cụ cười ha ha nói: "Sa Sa, chủ ý này được, vậy ngày mai chuyện này giao cho Sa Sa đi nha!"
"Sa Sa là cô dâu làm gì có thời gian bận tâm đến chuyện này." Trình Thiên Vũ lúc này mới mở miệng nói.
Ông cụ cười hì hì nói: "Vậy nói như thế cháu tự mình xem xét? Cháu cũng đừng có gạt ta nhé, thuốc ung thư một khi dừng thì đồng nghĩa với việc chấm dứt sự sống!"
Trình Thiên Vũ cau mày: "Ông là cái lão ngoan đồng, chơi đùa như vậy cũng không có ý nghĩa gì nữa, ông không dừng thuốc là được rồi."
Bạch Tuyết lúc này mới tiếp lời nói tiếp: "Thiên Vũ, con cũng chưa từng nhìn thấy ông nội con làm hóa trị, mỗi một lần ông làm cũng chẳng khác nào một lần vượt qua đại nạn vậy, mẹ và bố con đều nhìn thấy đau lòng rồi, trong thời gian ngắn mẹ hoàn toàn đều là dùng đông y để khống chế cho ông, thế nhưng, không chắc lắm. Cũng may tâm lý của ông con tốt, chẳng phải là ngay đến cả con cũng không phát hiện ra bất kỳ vấn đề nào rồi sao?"
Trình Thiên Vũ mím môi thật chặt, nhìn ông cụ, yết hầu ở cổ lăn qua lại một lúc lâu, mới khàn khàn nói: "Ông, nhất định phải có tâm lý tốt thêm một chút nữa, quan trọng là không được ngừng điều trị, phối hợp với cách điều trị của dì Tuyết uống thuốc đúng giờ, cháu..."
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7412-chau-se-mau-chong-tim-nguoi-ket-hon.html.]
Trình Thiên Vũ thu lại mặt mày, nhỏ giọng nói: "Cháu cố gắng."
"Ha ha ha..."
Ông cụ bởi vì cháu gái sắp lấy chồng cho nên mới vu vẻ không ngừng, sau một trận cười đắc ý nói: "Được, ta già rồi sống được thêm mấy ngày, nhưng cháu cũng đừng vì hoàn thành nhiệm vụ hoặc là lừa gạt ông mà vội vàng tìm một cô vợ mang về nhà, thực sự không thích thì ta cũng không làm khó cháu, cháu chỉ cần có thái độ này là được rồi!"
Trình Thiên Vũ đứng dậy đi tới gần ông cụ, hay tay đặt ở trên bả vai của ông cụ: "Cảm ơn ông! Cháu trai của ông làm sao có thể lấy hôn nhân đại sự ra gạt ông chứ, cho nên ông cố gắng một chút, nếu không cháu của ông thực sự là tùy tiện tìm một cô mang về đấy!"
"Ha ha, vậy thì sẽ không được, vợ không thể tùy tiện tìm được, thế nhưng cháu phải có thái độ muốn tìm, đúng không."
Trinh Thiên Vũ cung kính gật đầu nói: "Được ạ!"
Lễ cưới của Trần Sa Sa và Đường Thần đúng giờ ở bên đường bờ biển Hoàng Kim tổ chức.
Thánh đường của hôn lễ, đương nhiên là tập hợp rất nhiều người đẹp, quá nhiều khách từ các quốc gia chạy tới, còn có từ nước ngoài bay về để tham gia lễ cưới long trọng này.
Hoắc Lệ Hành dĩ nhiên là ngồi xe lăn đến rồi, chuyện này quả thực làm quá nhiều người tặc lưỡi, ông chủ của Thịnh Đường này cũng thật có mặt mũi, đương nhiên là các nhân vật nổi tiếng của thành phố B đều được mời đến, quan trọng là nhân vật lớn này lại là chồng của đại minh tinh Diệp Minh Nguyệt vì tình yêu mà rởi khỏi sân khấu!
Trước khi nghi thức lễ cưới bắt đầu, xe lăn của Hoắc Lệ Hành đi tới trước mặt của Trình Thiên Vũ.
Trình Thiên Vũ nhìn chăm chú vào chân và cánh tay của Hoắc Lệ Hành, thản nhiên nói: "Xem ra mấy tên lính tôm tướng tép làm ra! Trên đầu lại không bị thương chút nào."