Trình Thiên Vũ không lái xe vào gara, anh để thẳng luôn ở dưới lầu. Hai người vừa bước lên bậc thang, Hoắc Lệ Hành liền nhận được một cuộc điện thoại, nói là Cố An Ninh đã đi theo Trình Thiên Vũ lên nhà anh ấy.
Lúc này, Hoắc Lệ Hành còn đang bận chơi đá banh với An An ở ngoài hành lang. Người nào đó cũng ghê gớm lắm, anh ta mua lại hết bốn căn nhà trên tầng lầu này, mục đích là để chiếm dụng luôn cả cái hành lang này.
Hành lang được trải một lớp thảm màu xanh lục, hai đứa nhóc thích lắm, vì có ngã xuống cũng không đau. Thảm cỏ này mới được trải hôm nay thôi, ước chừng chút nữa Cố An Ninh về tới sẽ nghĩ rằng mình đi nhầm chỗ rồi.
Hoắc Lệ Hành nghe được thiếu chút nữa muốn quăng điện thoại đi luôn rồi, nhưng nghĩ đến An An vẫn còn ngửa cổ đứng chờ anh ta nghe điện thoại, người nào đó đành phải nói nhỏ với đối phương: “Gửi địa chỉ cho tôi.”
Rất nhanh chóng, một ý tưởng xấu xa nảy lên trong đầu anh ta: “An An, con lại đây, ba có chuyện này muốn nói với con.”
Hai cha con ngồi trên đất, Hoắc Lệ Hành lại cảm thấy muốn đùa dai hơn, anh ta đưa tay xoa đầu An An: “Con đi gọi em gái lại đây, ba có chuyện này muốn nói với hai đứa!”
Hoắc Lệ Hành nghiêm túc nhìn hai bé đáng yêu ngồi trên chân mình: “An An, Ninh Ninh, hai đứa có nhớ mẹ con không?”
“Có có, nhớ mommy~ nhưng mommy có nói, mommy phải tăng ca kiếm tiền về mua đồ ăn ngon cho Ninh Ninh với anh hai đó!”
An An cũng nói y như Ninh Ninh.
Hoắc Lệ Hành đen mặt đi, Cố An Ninh này đúng thật là kẻ lừa đảo! Rõ ràng là đi hẹn hò với người đàn ông khác, vậy mà dám nói với con anh ta là tăng ca. Hừ!
Hoắc Lệ Hành nói: “Bây giờ mẹ của hai đứa đã tăng ca xong rồi, ba gọi điện thoại cho mẹ con, hai đứa nói chuyện với mẹ có được không?”
An An nói: “Ba ba, ba gọi đi, con sẽ nói là An An và Ninh Ninh nhớ mami lắm, mami sẽ lập tức về nhà!”
“Con trai quả thật rất thông minh nha! Ngày mai ba sẽ dắt con đi mua mô hình máy bay bản mới nhất, cả mô hình lắp ráp xe tăng nữa, có chịu không?”
“Cảm ơn ba!” An An vui vẻ, vỗ tay với Hoắc Lệ Hành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7321-an-chung-mot-bat-com.html.]
“Ba, con cũng thông minh lắm đó!” Ninh Ninh chạy nhanh lại khoe khoang với Hoắc Lệ Hành.
“Vậy thì chút nữa Ninh Ninh phải nói với mẹ thế nào?” Hoắc Lệ Hành từng bước dụ dỗ hai đứa nhỏ.
Ninh Ninh nở nụ cười đáng yêu mà nói: “Mami, Ninh Ninh nhớ mami lắm đó, mami mau về nhà đi! Nếu không thì Ninh Ninh nói ba qua đón mami! Hì hì~” Nhóc con cười hì hì nhìn Hoắc Lệ Hành muốn nhanh chóng có phần thưởng.
“Ninh Ninh giỏi lắm, ngày mai ba mua cho con……”
“Ninh Ninh phải có búp bê ba ba, búp bê mami, còn có, con muốn thật nhiều vỏ sò thật đẹp nữa!”
Thật ra, những thứ Ninh Ninh nói đều là những món đồ chơi và trang sức của bé gái, tuy rằng Hoắc Lệ Hành nghe không hiểu gì cả, nhưng anh ta vẫn đồng ý trước.
Hoắc Lệ Hành còn nghĩ, vẫn là nên để An An và Ninh Ninh lấy điện thoại của dì Dương gọi cho Cố An Ninh, nếu không thì cô sẽ không tin.
Hai đứa nhóc cứ như vậy mà đi bẫy mami của tụi nó. Khi điện thoại reo lên, Cố An Ninh đang ở trong bếp nấu mì, Trình Thiên Vũ thì đang rửa rau. Cố An Ninh nói rằng, bây giờ cũng trễ rồi nên cô chỉ nấu hai bát mì thôi, Trình Thiên Vũ cũng đồng ý.
Không đơn giản như vậy, Trình Thiên Vũ cũng cố ý làm khó cô, thế nào cũng phải ăn mì làm thủ công, thế là Cố An Ninh vào bếp làm mì, Trình Thiên Vũ đứng bên cạnh giúp cô rửa rau.
Điện thoại đã bị cô vô tình cất vào trong túi áo tạp dề, bây giờ hai tay cô dính đầy bột mì, không biết làm thế nào lấy điện thoại ra.
Đang lúc cô chuẩn bị rửa tay, Trình Thiên Vũ đi lại chỗ cô: “Anh giúp em.” Nói xong, anh đưa tay vào túi áo tạp dề của cô: “Là dì Dương gọi.”
Mê Truyện Dịch
Cố An Ninh: “Bắt máy đi, để rm nói chuyện, anh đừng nói.”
Trình Thiên Vũ nhận lời bắt máy cho cô, anh cố ý đưa tay vòng ra sau cổ rồi đến trước mặt đưa điện thoại cho cô, anh ấn loa ngoài.
Tình hình chính xác bây giờ là Cố An Ninh đã bị vây chặt trong vòng tay của Trình Thiên Vũ rồi.