Chỉ là đánh gãy xương sườn chứ không đánh cho anh ta tàn phế, muốn kéo thù hận như vậy sao!
“Là anh nói giao dịch của chúng ta tôi tùy tiện đề nghị đi, nhưng bây giờ anh lại nói không giữ lời, làm sao muốn tôi tin tưởng anh được, tin tưởng sự sắp xếp từ Lục Bắc thuộc hạ của anh?” Cố An Ninh trừng mắt với Hoắc Lệ Hành nói.
“Tôi nói muốn em tùy tiện đề nghị điều kiện hồi nào?” Anh ta tùy tiện nhưng không bao gồm cho Cố An Ninh cầu xin giúp người đàn ông khác.
Cố An Ninh thật sự hận chính mình không đủ thông minh, vừa rồi nên chuyển điện thoại sang chế độ ghi âm, ghi lại từng câu nói của Hoắc Lệ Hành mới đúng.
Tiếp theo nháy mắt, Cố An Ninh quay mặt đi, giọng nói lạnh lẽo: “Nếu anh không lập tức giải quyết chuyện của Trình Thiên Vũ thì sau này đừng mơ tưởng nhìn thấy đứa nhỏ.” Không tàn nhẫn một chút thì thật sự cho rằng cô là hello kitty à!
Dì Tuyết và Sa Sa vừa mới trở lại nhà họ Trình, ngay lập tức sắp phải đối mặt với chuyện Sa Sa kết hôn, gia đình giàu có đều sĩ diện, lần này Trình Thiên Vũ không trở lại thì làm sao được.
Người biết chuyện thì cho rằng anh ấy đang bận rộn với công việc ở nước ngoài, người không biết còn tưởng rằng anh ấy không thể hòa hợp với dì Tuyết và Sa Sa!
Không ai có thể hiểu được Trình Thiên Vũ, nhưng Cố An Ninh cô quyết không để cho người khác bắt nạt anh ấy, một chút cũng không được, ngần ấy năm trời cô tới đây như thế nào, trong lòng cô rất rõ ràng.
Mà Trình Thiên Vũ nhìn như là con trai của nhà ngoại giao, cậu ấm nhà giàu gia tài bạc triệu, nhưng trong đôi mắt anh ấy thật sự không hề có một chút tầng hàng rào danh lợi nào, anh ấy thật sự tốt đến mức làm cho Cố An Ninh muốn không màng tất cả đi bảo vệ anh ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7242-co-an-ninh-uy-hiep.html.]
Trình Thiên Vũ, rõ ràng có thể bỏ qua chuyện không liên quan tới mình mà leo lên cao làm cậu cả của anh ấy, nhưng anh ấy một hai phải chuộc tội thay cho mẹ mình, phải mất rất nhiều công sức để đi tìm người phụ nữ trên đầu quả tim của cha mình và con của họ, người đàn ông này phải rộng lượng cỡ nào mới có thể làm được điều đó chứ!
Nhưng mà trong chuyện của Trình Thiên Vũ, Hoắc Lệ Hành căn bản không hề nhượng bộ.
Hoắc Lệ Hành híp đôi mắt sắc bén kia nói: “Cố An Ninh, Trình Thiên Vũ thật sự tốt như vậy sao? Tốt đến mức em lấy đứa nhỏ ra uy h.i.ế.p tôi vì anh ta?”
Đôi mắt Cố An Ninh chua xót muốn rơi nước mắt, cô ngồi trước khung cửa sổ kiểu Pháp nhìn ánh đèn của thành phố trong đêm khuya tĩnh lặng suy nghĩ chưa đến mười ngàn lần, nếu không có đứa nhỏ thì thật tốt, cô có thể ở bên cạnh Trình Thiên Vũ, nhưng mà quay đầu lại nhìn xem, hai đứa trẻ sống sờ sờ ngủ ở trên giường, cô không thay đổi được sự thật này, chỉ có thể cắt đứt suy nghĩ xa xôi không thể với tới kia!
Nhưng cô không biết là từ khi nào một giọt nước mắt đã lăn dài trên má, mới khiến cho cô hoàn hồn, đối diện với đôi mắt kinh ngạc của Hoắc Lệ Hành: “Đúng, anh ấy tốt đến mức trên thế giới này không thể có một người đàn ông thứ hai nào có thể so sánh với anh ấy!”
Tay Hoắc Lệ Hành nắm c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm, môi mỏng mím chặt, đối diện với Cố An Ninh một lúc lâu: “Cho nên thì sao?”
Cố An Ninh hơi hơi nhíu mi: “Cho nên, tôi cầu xin anh buông tha cho anh ấy.” Lần này, chắc chắn Trình Thiên Vũ không nghĩ tới là trò quỷ của Hoắc Lệ Hành, mà chỉ tưởng là bên kia đã thật sự xảy ra chuyện thôi, chờ sau khi anh ấy thật sự biết được sự thật chắc chắn sẽ g.i.ế.c Hoắc Lệ Hành.
Mê Truyện Dịch
Cả người Hoắc Lệ Hành cứng đờ, thế mà cô ấy lại vì Trình Thiên Vũ mà hạ mình với anh ta? Nói cầu xin anh ta?
Hô hấp của người đàn ông giống như bị thứ gì đó chặn lại không thể thông thuận, nhàn nhạt nói: “An Ninh, Hoắc Lệ Hành tôi giúp người cái giá không hề rẻ đâu, nếu em cầu xin tôi vì Trình Thiên Vũ, vậy thì em lấy một chút dáng vẻ cầu xin người khác ra đi.”