Vậy thì nếu muốn Hoắc Lệ Hành tin tưởng Cố An Ninh, nhưng mà cô cũng chỉ là một người phụ nữ mà thôi, thì nên làm như thế nào chứ?
Nếu Cố An Ninh muốn hoàn toàn lật đổ Hoắc Lệ Hành và Diệp Minh Nguyệt, sự kiện bắt cóc lần này rõ ràng là không được, trên tay cô không có một chút bằng chứng có ích nào, vậy thì chỉ cần cô có thể làm rõ nguyên nhân cái c.h.ế.t của cha mẹ mình là cô có thể lật đổ hai vợ chồng họ rồi.
Để làm điều đó cô nhất định phải dùng đến mối quan hệ của Hoắc Lệ Hành, còn phải điều tra từ bệnh viện của anh ta, đó là một nhiệm vụ vô cùng khó khăn, còn phải bí mật tiến hành, cần phải có sự tham gia của Hoắc Lệ Hành mới được.
Nếu thật sự mượn lực thành công, thế thì sau khi điều tra ra sự thật cái c.h.ế.t của cha mẹ cô xong, cô cũng sẽ thuận tiện trả thù Hoắc Lệ Hành và Diệp Minh Nguyệt một cách tàn nhẫn, cái loại cảm giác này hẳn là rất tốt!
Cha mẹ ở trên trời có hiển linh nhất định sẽ ủng hộ cô đúng không!
Cố An Ninh vẫn còn đang vì quyết định độc ác của mình mà lông mi run rẩy: “Hoắc Lệ Hành?”
Mê Truyện Dịch
Hoắc Lệ Hành tưởng rằng Cố An Ninh lại muốn chửi anh ta, nhưng khi nhìn về phía cô mới phát hiện ra cô không tức giận hay là có ý định mắng chửi anh ta, mà chỉ là bình tĩnh nhìn chằm chằm anh ta.
“Hửm? Em nói đi.”
Sau khi mi mắt của Hoắc Lệ Hành không ngừng run rẩy vài cái mới nói.
Cố An Ninh cố gắng hết sức để bản thân bình tĩnh lại, bầu không khí dịu xuống mới có thể tiếp tục, muốn để Hoắc Lệ Hành tin tưởng từng lời nói của cô một trăm phần trăm vậy thì lúc nào nên yếu đuối thì nên sắm vai yếu đuối, thời điểm biểu cảm nên mạnh mẽ thì mạnh mẽ, tuy rằng có khả năng cô sẽ bị bản thân làm cho ghê tởm chết, nhưng mà vì trả lại công bằng cho cha mẹ, còn phải giữ an toàn cho đứa nhỏ, cô cần phải thành thạo đối phó giữa Hoắc Lệ Hành và Diệp Minh Nguyệt mới có thể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7232-chung-ta-lam-giao-dich-di.html.]
“Tôi mặc kệ anh đối phó tôi như thế nào, nhưng mà sau này cho dù có xảy ra bất cứ chuyện gì, ví dụ như là giữa tôi và vợ anh xảy ra xung đột vì đứa nhỏ và anh, tôi hy vọng anh sẽ trút tất cả oán hận lên người của tôi, buông tha cho đứa nhỏ. Dù sao chúng vẫn còn nhỏ, tôi nói rồi đợi đến khi hai đứa nhỏ mười tám tuổi, tôi sẽ không chút do dự đưa hai đứa nhỏ cho anh, tôi nói được thì làm được, có thể chứ?”
Hoắc Lệ Hành cảm thấy Cố An Ninh vòng tới vòng lui toàn là đứa nhỏ, toàn là vợ anh ta như thế nào, thật sự khiến cho Hoắc Lệ Hành tức giận hung hăng cắn chặt hàm răng, xua tay, tức giận nói: “Cố An Ninh, tôi cũng đã nói rồi, cho dù như thế nào tôi cũng không giành đứa nhỏ với em, tôi chỉ là muốn...”
Haiz~
Hoắc Lệ Hành im lặng thở dài xua tay nói: “Thôi, tôi cũng không nói chuyện này với em nữa, tôi thấy là em không muốn nói chuyện thật tốt với tôi rồi, tốt hơn hết là tôi tự nghĩ cách luôn cho rồi!”
Hoắc Lệ Hành dứt lời, nhìn đôi mắt Cố An Ninh nói: “Nhưng mà An Ninh, cho dù có như thế nào thì xin em hãy tin tưởng tôi, đúng là lúc trước tôi rất khốn nạn, nhưng mà hiện tại mỗi một việc tôi làm, mỗi một câu tôi nói đều là vì bảo vệ đứa nhỏ, cho nên hy vọng em có thể phối hợp với sự sắp xếp của Lục Bắc, em có làm được điều này không?”
Cố An Ninh sững sờ nhìn Hoắc Lệ Hành, lời này của anh ta có thể tin sao?
Bỗng nhiên, Cố An Ninh khẳng định nói: “Hoắc Lệ Hành, đáng lẽ ra tôi không tin anh, anh hẳn là đã biết rõ giữa tôi và vợ chồng anh tồn tại huyết hải thâm thù(*), tôi thiếu các anh một đứa con, mà tôi mất đi cha mẹ, cho nên tôi không thể tin lời nửa thật nửa giả của anh. Không bằng như thế này đi? Hai chúng ta dứt khoát làm một cái giao dịch đi, thế nào?”
(*) Huyết hải thâm thù: Thù do sát hại người thân hoặc cha mẹ của người nào đó mà ra.
Cho dù Hoắc Lệ Hành thật sự không thẹn với lương tâm với cha mẹ của Cố An Ninh, nhưng Cố An Ninh đã không tin anh ta, cô đã nổi lên lòng nghi ngờ đối với hành động năm đó của anh ta, cho nên cho dù anh ta có giải thích như thế nào cũng không ăn thua.
Hoắc Lệ Hành nhíu mày lại, nhìn đôi mắt Cố An Ninh: “Giao dịch em có thể tùy tiện đề nghị? Nhưng mà tôi lặp lại lần nữa, năm đó cha mẹ em qua đời tôi cũng rất buồn, nhưng Hoắc Lệ Hành tôi cho dù có tệ như thế nào, cũng không tệ đến nông nỗi muốn lấy mạng của cha mẹ em.”