Hoắc Lệ Hành nhìn bóng dáng đơn bạc của Cố An Ninh, bóng dáng của cô ấy quá nhỏ gầy, nhưng lại thẳng tắp!
Mắt thấy tay của Cố An Ninh nắm lấy tay nắm cửa, Hoắc Lệ Hành không kịp suy nghĩ quá nhiều, nhanh chóng bước lên một bước, ôm lấy Cố An Ninh từ phía sau: “Đừng đi.”
Cố An Ninh đột nhiên phản ứng mạnh quá mức, tuy rằng lúc này cô ấy bị Hoắc Lệ Hành ôm đến cả người cứng đờ, nhưng ánh mắt cô ấy lạnh lùng, giọng nói bén nhọn: “Buông ra.”
“An Ninh, nghe tôi nói……”
Cố An Ninh sử dụng sức lực toàn thân vùng vẫy mới coi như thoát khỏi giam cầm của Hoắc Lệ Hành, cô ấy xoay người lại, giơ tay lên muốn tát vào gương mặt khiến cả người và thần cũng phẫn nộ kia của anh ta, nhưng bàn tay vẫn bị Hoắc Lệ Hành bắt được: “Tôi nói rồi An Ninh, mặt của Hoắc Lệ Hành tôi sẽ không lại để cho em đánh lại lần nữa, sao trí nhớ của em lại ngắn như vậy?”
“Buông ra.” Đáy mắt Cố An Ninh như là có những tia lửa đang cố gắng chịu đựng.
“Vậy em trả lời tôi, em có muốn yên ổn nói chuyện với tôi hay không, hửm?” Khóe môi Hoắc Lệ Hành không kìm chế được nhếch lên cười xấu xa nhìn Cố An Ninh.
“Không cần.Tôi thấy anh thì sẽ ghê tởm đến ăn cơm không ngon tận mấy ngày anh có hiểu không? Chẳng lẽ anh không biết anh dơ bẩn cỡ nào hay sao?”
Theo lời nói của Cố An Ninh phát ra sắc mặt của Hoắc Lệ Hành còn đen hơn so với đáy nồi, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cố, An, Ninh……”
Cố An Ninh hất tay của Hoắc Lệ Hành ra: “Hoắc Lệ Hành, đừng tưởng rằng anh làm nhiều chuyện cho hai đứa nhỏ như thế, thì tôi sẽ để cho anh được một tấc lại muốn tiến một thước.”
Cố An Ninh thật sự mệt mỏi, có đôi khi cô ấy tự hỏi, đầu năm nay làm cái gì mà cô là con gái nhà lành, lại khiến nhìn người ta xem cảm thấy mỗi ngày thay đàn ông như thay áo, những người phụ nữ có sắc đẹp sống đều được kiêu ngạo, tiêu sái, mà cô ấy sao phải đem cuộc sống đang ở độ hai mươi năm tuổi của mình sống như mấy oán phụ ba mươi lăm tuổi chứ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7221-co-ay-muon-loi-dung-hoac-le-hanh.html.]
Ngược lại sẽ làm cho người khác cảm thấy cô ấy đang ra vẻ nữa!
Đầu năm nay giá cả cao như thế, đừng nói là nuôi hai đứa nhỏ, nuôi một đứa đã không chịu nổi, Cố An Ninh cô ấy cũng không phải là nhà giàu mới nổi, sao có thể không mệt cho được!
Nhưng mà, Trình Thiên Vũ tốt như vậy, cô ấy lại không thể lợi dụng anh ấy để nuôi con cho mình được, dù sao hai đứa nhỏ đều là con của cặn bã Hoắc Lệ Hành không phải hay sao!
Hoắc Lệ Hành anh ta gia tài bạc triệu, tài đại khí thô, anh ta vì Diệp Minh Nguyệt mà đối xử tàn nhẫn với cô ấy như vậy, làm hại cô ấy trắng tay chỉ trong một đêm, hiện giờ còn phải nuôi hai đứa nhỏ, chẳng lẽ Cố An Ninh cô ấy sẽ ‘thánh mẫu’ thích những ngày như vậy sao?
Cô ấy cũng là một người phụ nữ, cô ấy cũng thích kim cương xinh đẹp và đồ trang sức, thích quần áo xinh đẹp, nhưng vĩnh viễn cô ấy chỉ có áo thun và đồng phục đi làm.
Cố An Ninh đã chấp nhận tất cả những điều này từ lâu rồi, đây là số phận của cô ấy, không chừng là do kiếp trước cô ấy g.i.ế.c cả nhà Hoắc Lệ Hành.
Nhưng cô ấy không chịu đựng được cảm giác lo lắng đề phòng bị hãm hại khắp mọi nơi như vậy, cái loại cảm giác khiến cho cả cơ thể lẫn tinh thần mệt mỏi này rất không xong, sẽ ép cô ấy phát điên.
Tuy rằng mấy năm nay sống có chút bần hàn, nhưng không đến mức phải lo lắng đề phòng! Càng đừng nói đến bắt cóc gì, tất cả những điều này đều là do sau khi Hoắc Lệ Hành xuất hiện mang đến cho cô ấy và hai đứa nhỏ, làm sao có thể muốn cô ấy bình tĩnh hoà nhã ở chung thật tốt với Hoắc Lệ Hành được, tiếp tục để cho mẹ con ba người họ mỗi ngày đều nơm nớp lo sợ muốn sống ở trong nguy hiểm!
Mê Truyện Dịch
Điều này sao có thể không làm cho Cố An Ninh cô ấy hận anh ta!
Còn có chuyện cha mẹ lần lượt qua đời, thế mà cô ấy ngây thơ từ trước đến nay cũng chưa từng đi nghi ngờ Diệp Minh Nguyệt và Hoắc Lệ Hành, bây giờ đúng là càng nghĩ càng thấy không hợp lẽ thường hơn.
Bỗng nhiên, Cố An Ninh ngước mắt lên nhìn về phía Hoắc Lệ Hành đang có chút mệt mỏi lại bất đắc dĩ, đôi mắt bình tĩnh của Cố An Ninh làm cho đầu quả tim của Hoắc Lệ Hành hung hăng run vài cái.