Hiện tại Hoắc Lệ Hành đã hạ thấp dáng vẻ ở trước mặt Cố An Ninh, tuy rằng hai đứa nhỏ đã công khai gọi anh ta là cha, nhưng dù sao Cố An Ninh người ta vẫn còn đang nắm chặt hai đứa nhỏ dễ thương trong lòng bàn tay, hơn nữa, hiện tại có quá nhiều chuyện cần phải tìm hiểu kỹ lưỡng để làm rõ, cần phải có sự phối hợp của Cố An Ninh mới có thể làm được.
Hoắc Lệ Hành gật đầu: “Được, em nói đi.”
Mê Truyện Dịch
Cố An Ninh đối diện với đôi mắt của Hoắc Lệ Hành: “Thứ nhất, hai đứa nhỏ có phải là con cháu của nhà họ Hoắc hay không, tôi cũng không chối cãi được, dù sao nhà của các anh là gia tộc y học mấy đời, kẻ ngốc cũng có thể nhận ra được, cho nên tôi chưa bao giờ phủ nhận qua, không dính chặt qua. Thứ hai, tuy rằng hôm nay tôi đồng ý cho hai đứa nhỏ gọi anh là cha, nhưng cũng không đại diện cho điều gì khác, chỉ là tôi muốn đứa nhỏ không có cảm giác khác biệt so với những đứa trẻ lớn nhỏ trong gia đình tổng giám đốc An, còn cùng nhau đi học, nếu khiến cho hai đứa nhỏ bị những người bạn nhỏ khác khinh thường bởi vì hai đứa không có cha, tôi cảm thấy đó là một loại tổn thương về tinh thần đối với chúng, những tổn thương này sẽ trở thành chỗ thiếu hụt trong tính cách của chúng khi chúng trưởng thành.”
Thời điểm Cố An Ninh nói xong câu cuối cùng, đôi mắt Hoắc Lệ Hành lập tức sáng lên, mỗi một câu nói của cô dường như chọc trúng tìm khiến cho Hoắc Lệ Hành kinh hãi!
Trong tính cách của anh ta có quá nhiều chỗ thiếu hụt, chắc chắn có liên quan rất lớn đến quá khứ của anh ta, ví dụ như khi anh ta biết Cung Hiểu Yến không phải là mẹ ruột của mình, luôn cảm thấy dường như có quá nhiều thời điểm để xem Cung Hiểu Yến đối xử với anh ta như thế nào, anh ta thật sự không phải con ruột.
Cố An Ninh tiếp tục nói: “Anh sắp xếp cho chúng nhà trẻ tốt nhất Hải Thành, tạo cho chúng một công viên trẻ em hoàn chỉnh ở nhà, còn mời thêm hai bảo mẫu nữa, lượng công việc nhiều như vậy nặng nề, anh còn phải cõng thêm vợ của anh, đối với anh mà nói những điều đó cũng làm khó anh. Nhưng đối với tôi và con mà nói, tôi hy vọng tới đây thôi! Chờ hai đứa nhỏ lên đủ mười tám tuổi, tự nhiên tôi sẽ để cho hai đứa nhận tổ quy tông, đứa trẻ mười tám tuổi, nếu thật sự có người không chấp nhận nổi hai đứa mà muốn chơi c.h.ế.t hai anh em thì cũng không dễ dàng như vậy.”
Cố An Ninh nói nói xong, cứ bình tĩnh nhìn Hoắc Lệ Hành như thế: “Những gì nên nói tôi cũng nói xong rồi, anh có thắc mắc cái gì thì hỏi đi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7211-khi-can-su-tin-tuong-cua-anh-ta-anh-ta-lai-tuyet-tinh-nhu-vay.html.]
“Phì ~”
Hoắc Lệ Hành bất đắc dĩ cười cười, nhìn Cố An Ninh đang khoanh hai tay trước ngực: “Chẳng lẽ em không muốn hỏi tôi, xem tôi định xử lý chuyện em bị bắt cóc như thế nào sao?”
Cố An Ninh cũng chỉ cười chua xót, khẽ lắc đầu: “Dù sao tôi cũng không c.h.ế.t chính là may mắn lớn nhất rồi, mà tôi cũng biết là vợ của anh làm, chỉ cần trong lòng có cảnh giác là được rồi, còn anh muốn làm như thế nào thì đó cũng là chuyện của anh, cho dù anh không làm cái gì thì tôi cũng không có quyền lợi bắt anh phải đối xử với cô ta như thế nào, dù sao hai người cũng là vợ chồng, mà tôi đã từng là vợ trên danh nghĩa của anh, hiện giờ xem như là vợ trước, trên thế giới này không có một người phụ nữ nào rộng lượng để cho chồng của mình dây dưa không rõ với vợ trước và con của vợ trước cả, cho nên phu nhân Diệp Minh Nguyệt vợ của anh, cô ta cũng không sai.”
Hoắc Lệ Hành hoàn toàn sụp đổ, anh ta từ đầu đến cuối còn cho rằng tất cả chuyện mình làm sẽ khiến cho Cố An Ninh có ý tưởng khác, nhưng sao cô ấy lại nói như vậy? Nghĩ như thế?
Có thể thấy được mạch não và tam quan của Cố An Ninh này bình thường cỡ nào!
Cuối cùng Hoắc Lệ Hành khen ngợi Cố An Ninh! Hay là như lúc trước mắng chửi trong lòng tâm kế của cô ấy quá sâu nặng đây!
Hoắc Lệ Hành đành phải mím chặt môi, cứ suy sụp tinh thần như vậy nhìn Cố An Ninh đang ôm hai tay trước n.g.ự.c như thế, hoàn toàn không có một chút biện pháp nào với cô ấy, cô ấy ghét bỏ và chán ghét anh ta như thế thật sự làm tim anh ta đau như kim chích, nhưng Hoắc Lệ Hành lại không nhận ra mình bị trừng phạt như vậy là đúng tội đâu!