“Dì ơi, dì không có chuyện gì chứ?”
Cố An Ninh vẫn rất lý trí, cô ấy chỉ hỏi dì có chuyện gì hay không, chứ không phải là hỏi Hoắc Lệ Hành có chuyện gì hay không.
Dì ở đầu dây bên kia khóc nức nở cầu xin Cố An Ninh, Cố An Ninh đành phải xoay người xuống giường, nói với điện thoại: “Dì ơi dì đừng vội, dì đừng khóc nữa, con, con lập tức tới đây~”
Cố An Ninh khoác một chiếc áo khoác dài bên ngoài bộ đồ ngủ, đi gõ cửa đối diện, miệng vết thương của Hoắc Lệ Hành từng bị vỡ ra nhưng đã được khâu lại, nhưng trong quá trình lại nứt ra, hẳn là dì ấy sẽ không nói dối cô đi!
Theo tiếng gõ cửa vang lên, ánh mắt của Hoắc Lệ Hành ý bảo dì giúp việc mở cửa phòng ra.
Cố An Ninh nhìn dì giúp việc, trên gương mặt hiện lên vẻ nôn nóng: “Dì, có phải miệng vết thương của ông chủ nhà dì lại nứt ra hay không?”
Mê Truyện Dịch
“A ~ ”
Cố An Ninh đã bị người lôi vào, dì Ma Lưu về phòng của bản thân, khóa trái cửa phòng lại, tiếp tục dùng điện thoại xem phim luân lý đô thị đại chiến mẹ chồng nàng dâu.
Cố An Ninh hung hăng hất cánh tay của Hoắc Lê Hành ra, cảnh giác nhìn chằm chằm từng cử động của anh ta: “Anh cái người điên này, rốt cuộc là muốn thế nào? Hoắc Lệ Hành, anh đừng có được một tấc lại muốn tiến một thước, anh muốn đạt được mục đích, tôi cũng giúp anh đạt được từng cái một, sao anh còn dây dưa không rõ như vậy, ý của anh là gì? Là chính anh nói, sau khi xuất viện anh sẽ trở về thành phố B, không xuất hiện ở trước mặt ba người chúng tôi nữa.”
Nhưng mà lúc này là ở chỗ nào với chỗ nào chứ! Hoắc Lệ Hành âm u không định như vậy nghĩ gì làm nấy, rốt cuộc anh ta muốn thế nào?
Hoắc Lệ Hành đỡ trán: “Tôi từng nói là tạm thời không xuất hiện, nhưng mà cũng là chuyện của từ mai về sau, kêu em qua đây là nhớ tới một chuyện muốn hỏi em.”
Cố An Ninh bị Hoắc Lệ Hành làm cho tức giận đến mức choáng váng cả đầu óc: “Anh, anh…… tôi đây ở bệnh viện nhiều ngày như thế, vì sao anh không hỏi? Lúc nãy con chơi ở nhà anh, vì sao anh không hỏi?”
“Bệnh viện, địa điểm không đúng, cho nên không hỏi, hơn nữa lúc đó em nói chuyện không được nhanh lắm, hỏi cũng cũng như không, về phần vừa rồi, có con ở đó nên không tiện để hỏi.”
Hoắc Lệ Hành luôn luôn có thể đổi trắng thay đen, chuyện anh ta đúng hay sai là do anh ta định đoạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7202-day-dua-khong-ro.html.]
Quỹ đạo cuộc sống yên bình của Cố An Ninh lại rơi vào một hố sâu kỳ lạ một lần nữa, cô rất muốn tranh cãi một trận với Hoắc Lệ Hành giống như một người đàn bà đanh đá, sau đó mỗi người tự quay lại quỹ đạo cuộc sống của mình, nhưng mà điều đó có khả năng sao?
Bây giờ Hoắc Lệ Hành nắm chặt hai đứa nhỏ không buông tay, mà đối với Cố An Ninh mà nói, nếu thật sự phải tranh giành đứa nhỏ với Hoắc Lệ Hành, chưa chắc cô có thể tranh được với anh ta, vì vậy Hoắc Lệ Hành lại bảo đảm sẽ không giành đứa nhỏ với cô lần nữa, cũng đã sắp xếp xong nhà trẻ cho đứa nhỏ, điều đó có nghĩa là anh ta thật sự nói chuyện giữ lời, không tranh giành đứa nhỏ với cô thì tốt.
Được thôi!
Chỉ cần đối xử tốt với An An và Ninh Ninh, chỉ cần hai đứa nhỏ an toàn, khỏe mạnh trưởng thành, Cố An Ninh cô như thế nào cũng được.
Cố An Ninh bị bắt cóc, Hoắc Lệ Hành cũng thừa nhận có liên quan tới vợ của anh ta, điều đó có nghĩa là Diệp Minh Nguyệt đã chính diện ra tay với cô một lần, điều này khiến cho Cố An Ninh sau khi biết được chân tướng càng thêm lo lắng đề phòng.
Hai đứa nhỏ, Cố An Ninh thật sự không đánh cược nổi!
Nhưng mà anh ta có cái chuyện quan trọng như thế nào mà đêm hôm khuya khoắt cũng phải hỏi.
Cố An Ninh hít sâu, quay mặt đi: “Hỏi đi?”
Hoắc Lệ Hành giơ tay túm lấy cánh tay Cố An Ninh, ánh mắt liếc về hướng khu vực ghế sô pha: “Qua bên kia ngồi.”
Cố An Ninh bực bội hất tay của Hoắc Lệ Hành ra, khoanh hai tay trước ngực: “Tôi đứng nghe là được rồi, anh muốn hỏi cái gì thì hỏi đi.”
Hoắc Lệ Hành mím môi: “Cố An Ninh em có thể nói chuyện đàng hoàng hay không?”
“Có thể.”
Cố An Ninh trả lời xong, nhìn về phía Hoắc Lệ Hành: “Vậy thì, Hoắc Lệ Hành, trước khi anh đặt câu hỏi cho tôi thì anh có thể nghe tôi nói hết lời trước được không?”