Tất cả những cảm xúc và biểu cảm kết hợp với nhau tạo nên một Cố An Ninh trưởng thành, quyến rũ và sạch sẽ. Một Cố An Ninh như vậy làm cho Hoắc Lệ Hành càng thấy bản thân mình đê tiện hơn.
Cố An Ninh cứ nhìn chằm chằm vào mắt Hoắc Lệ Hành, trong mắt không có tức giận hay phẫn nộ, cô đang bình tĩnh chờ đợi một câu trả lời mà mình đã đoán đúng, chỉ muốn xác nhận qua miệng của Hoắc Lệ Hành mà thôi.
Lông mi của Hoắc Lệ Hành rất dài và dày, là loại lông mi điển hình khiến phái đẹp phải ghen tị.
Người đàn ông cũng khẽ rung mi, ngước mắt lên bắt gặp ánh mắt của Cố An Ninh, tự tin nói: "Không."
Hoắc Lệ Hành muốn nói rằng tôi thực sự làm vậy là để bảo vệ em và hai đứa trẻ, nhưng anh ta biết lúc này Cố An Ninh không chỉ không tin tưởng anh, mà còn cảm thấy anh đang ngụy biện.
Rốt cuộc anh thật sự đã làm tổn thương cô, chuyện này không thể xóa được.
Vẻ mặt của Cố An Ninh không nổi lên biểu cảm gì, nhưng đôi mắt nhanh chóng kèm theo hào quang lóe lên, đôi môi mở ra cô nhàn nhạt nói: "Vậy thì hãy nói về tâm tư riêng của anh đi! Tôi cũng không chán ghét công việc kia. Dù sao làm lâu như vậy đã thành thói quen. Hơn nữa tôi cũng cần công việc này để tôi có thêm thu nhập, cho nên, tôi không thể mơ hồ mà mắc vào cái bẫy mà anh sắp đặt nhận lấy công việc này, sau đó lại c.h.ế.t như thế nào cũng không hay biết."
Khóe môi và lông mày của Hoắc Lệ Hành lấp đầy những vì sao sáng, cảm giác này khiến Cố An Ninh hoảng hốt, hoảng hốt nhớ lại lần đầu tiên gặp anh ta ở cơ sở dược liệu của quê hương nhiều năm về trước!
Lúc đó, Cố An Ninh vừa qua sinh nhật hai mươi. Mặc dù cô đã nhìn thấy nhiều người xuất sắc trong trường học, nhưng lại lấy bọn họ so sánh với anh ta, cô cảm thấy mình hồi còn làm nữ sinh thật không có nhãn lực!
Hoắc Lệ Hành chỉ nhìn cô khẽ gật đầu, nhướng mày và nhếch môi, điều này có thể khiến cô gái trẻ như cô lúc đó rối tung lên, kể từ đó liền yêu thích anh ta!
Đôi môi mỏng của Hoắc Lệ Hành bị mím chặt, nhất thời ngẩng đầu nhìn Cố An Ninh đang đứng đối diện, hô hấp không được thoải mái như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7121-cho-toi-mot-co-hoi-de-chuoc-toi.html.]
An An và Ninh Ninh có thực sự là do cô sinh ra sao?
Thật là do cô đã liều mạng ở "Thiên Sứ Gía Đáo"chăm chỉ tăng ca để kiếm tiền nuôi chúng lớn khôn sao?
Mê Truyện Dịch
Giờ phút này, Cố An Ninh trong mắt của Hoắc Lệ Hành vẫn là giống năm năm trước, vẫn là cô bé đứng ở bờ ruộng trồng đầy cây Ích Mẫu mà tím!
Cô ấy đã làm thế nào mà một mình mang thai lớn, khám thai, sinh con và nuôi con một mình như thế?
Hoắc Lệ Hành khai trương bệnh viện, anh quan tâm nhất chính là chỉ số báo cáo hàng năm, hàng quý do Khoa nhi đưa cho anh.
Không phải anh không biết để nuôi con phải tốn bao nhiêu tiền, nếu như bị cảm, sốt mà phải vào viện cũng đã rất tốn, còn cả sữa bột, bỉm, v.v.. Tiền lương của Cố An Ninh, anh biết rất rõ, vậy cô đã phải tăng ca biết bao nhiêu giờ? Lúc năm giờ sáng đã đứng ở cổng để ngăn bao nhiêu chiếc xe taxi? Mới đủ nuôi hai con.
Còn nhớ, với sự việc này, anh ta đã hỏi Cố Bắc Thần, bởi vì gia đình anh ấy cũng có hai đứa con sinh đôi, nhưng gia đình họ là hai đứa con trai.
Cố Bắc Thần đã kể cho anh ta nghe rất nhiều, Hoắc Lệ Hành chỉ nhớ một câu, trong gia đình họ Cố có hai bảo mẫu, hai người y tá, cha mẹ của Cố Bắc Thần và bà nội, cộng với một Cố Bắc Thần và Cố Bối Bối, rất nhiều người chăm lo cho hai đứa con cho họ.
Có lẽ Cố Bắc Thần cố tình phóng đại để chế giễu và chọc tức hành động của anh ta, nhưng thực tế thì cũng đúng như những gì anh ấy nói.
Yết hầu của Hoắc Lệ Hành di chuyển lên xuống, nụ cười của anh ta cay đắng đến nỗi anh ta không biết rằng anh ta sẽ có có ngày phải thấp kém trước mặt cô gái nhỏ này!