Mà Diệp Minh Nguyệt nói với anh là, cách tốt nhất để giày vò “tiện nhân xảo quyệt” chính là lạnh nhạt với cô ấy, không chạm vào cô, để cô cô độc trong căn phòng trống.
Hoắc Lệ Hành quả nhiên đã làm như vậy, ngoại trừ những sự kiện trọng đại của Hoắc gia yêu cầu anh và Cố An Ninh phải xuất hiện cùng nhau, anh mới gọi điện cho Cố An Ninh và kêu cô xuất hiện trước mặt anh, mà người phụ nữ ngốc nghếch đó lại răm rắp nghe lời Hoắc Lệ Hành.
Khi đó, trong mắt của Hoắc Lệ Hành, Cố An Ninh càng nghe lời càng thể hiện sự xảo quyệt thâm sâu của cô.
Nhưng anh hoàn toàn không biết, cái cô gái ngốc nghếch chịu đựng sự lạnh nhạt, răm rắp nghe anh lời anh lại yêu anh đến nhường nào!
Hoắc Lệ Hành tức giận đến mức lồng n.g.ự.c đập loạn lên, nhưng Cố An Ninh khẽ nhíu mày, mở cửa rời khỏi phòng bệnh.
Hoắc Lệ Hành chuyển động, nhưng vẫn nhìn chằm chằm chỗ cũ.
Ngoài cửa, Lí Văn Huy và Tô Tiểu Nặc liếc nhìn nhau, ngay sau đó, Lí Văn Huy nhanh chóng ra lệnh cho vệ sĩ: "Tiểu Vương, đưa Cố tiểu thư về."
Vì lần trước phô trương nên bị bắt cóc, Cố An Ninh cũng không từ chối sự sắp xếp của Lí Văn Huy, mà chỉ khẽ gật đầu: "Cảm ơn anh, Lí tiên sinh."
Cố An Ninh và hai vệ sĩ đi thang máy xuống lầu, vệ sĩ mở cửa xe phía sau cho Cố An Ninh: "Cố tiểu thư đi thong thả."
Cố An Ninh ngồi vào: "Cảm ơn, là tôi làm phiền mọi người rồi."
Người vệ sĩ ngạc nhiên: “Không có gì, đây là việc của chúng tôi.” Nói xong liền đóng cửa lại.
Cánh cửa phía bên cạnh và cửa ghế phụ đồng thời được mở ra, người đồng thời ngồi vào, đồng thời đóng cửa lại, tài xế đạp ga, xe đã nổ máy, những động tác này vừa đồng bộ lại nhanh chóng, sau khi Cố An Ninh phản ứng kịp thì trước mặt là Lí Văn Huy, nhìn bên cạnh, đột nhiên cả người héo úa như một quả hồng bị sương giá ập đến.
Hoắc Lệ Hành sao lại ngồi lên xe?
Hoắc Lệ Hành phớt lờ sự ngạc nhiên của Cố An Ninh, chỉ mở điện thoại công việc lên và bắt đầu đọc tài liệu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7082-bao-cao-cho-co-tong-la-duoc-roi.html.]
Xe đã đi một lúc xa, Cố An Ninh mới phát hiện đây không phải là đường đến nhà cô, liền nhìn nghiêng về phía Hoắc Lệ Hành: "Anh muốn đi đâu?"
"Công ty."
Sau khi Hoắc Lệ Hành bỏ hai chữ xuống nhìn vào đồng hồ đeo tay: "Đã đến giờ ăn trưa, Văn Huy, thu xếp đi ăn trước đã!"
Lí Văn Huy sau khi đáp một tiếng "vâng" liền gọi điện thoại đặt bàn ở nhà hàng, sau đó lên danh sách một số giám đốc điều hành cấp cao cùng nhau ăn trưa và thảo luận các vấn đề của công ty, đưa cho Tô Tiểu Nặc và Hạ Tấn Mặc.
Nhà hàng được đặt là một nhà hàng Trung Quốc bên cạnh "Thiên Sử Giá Đáo", trong phòng riêng rất lớn, chỉ có một chiếc bàn tròn khổng lồ, khu giải trí rất lớn, ghế sofa vải và bàn được sắp xếp hình tròn, cảnh vật xung quanh rất cầu kỳ.
Sau khi các đồng nghiệp nhìn thấy Cố An Ninh cũng đến đều thể hiện đủ loại ngạc nhiên!
Mấy nữ đồng nghiệp lúc bình thường đều phối hợp tốt với Cố An Ninh kéo cô: "Angel, sao mấy ngày không gặp mà cô lại gầy đi rồi? Mau nói cho tôi bí quyết giảm cân đi!"
"Đúng vậy! Ở công ty mấy năm rồi, chưa từng thấy Angel mập lên cả, ngưỡng mộ quá đi, thật bất công, tại sao tôi uống nước mà sống cũng mập lên chứ, aaaaaa~"
Một vài đồng nghiệp nữ cùng chọc cười với nhau nào là xinh đẹp, nào là gầy.
Ngải Duy Nhĩ vừa bước vào cửa là một cỗ mùi thơm cùng khí chất tiên tử bay tới, khi cô ta nhìn thấy Hoắc Lệ Hành đang ở vị trí chủ đạo, Ngải Duy Nhĩ đi đôi giày cao gót hận không cao bằng trời suýt chút nữa trẹo chân.
“Hoắc tổng, sao hôm nay anh lại đến đây?” Ngải Duy Nhĩ uốn éo đi qua, nấn ná ở trên sô pha của Hoắc Lệ Hành: “Tôi còn đang định báo cáo kết quả quý này cho anh...”
Mê Truyện Dịch
Hoắc Lệ Hành nhàn nhạt liếc nhìn người phụ nữ bên cạnh: "Không cần báo cáo với tôi, báo cáo với Cố tổng của mấy người là được rồi."
Tất cả mọi người đều bị lời nói của Hoắc Lệ Hành làm cho sửng sốt, tất cả đều ngơ ngác nhìn Cố An Ninh với vẻ mặt hoang mang!