Vẻ mặt của Hoắc Lệ Hành nhàn nhạt: "Ừ."
Cố An Ninh lấy hoá đơn ra đưa cho anh ta: "Trên đây là tổng cộng mười lăm vạn ba tệ, nghe người thu tiền nói rằng phần còn lại đã được chuyển lại thẻ, anh cho người xem tài khoản đã được nhận chưa."
“Nhận rồi.” Hoắc Lệ Hành buông xuống hai chữ này.
Cố An Ninh đã thu dọn mọi thứ xong rồi: "Hoắc tổng, khoản viện phí này tôi không tiếp thu, cho nên không có ý định trả lại anh.”
Ngay khi Cố An Ninh nói ra điều này, Lí Văn Huy và Tô Tiểu Nặc đều bị kinh sợ, Hoắc Lệ Hành cũng bị kinh sợ không kém!
Hoắc Lệ Hành vốn tưởng rằng, Cố An Ninh sẽ dùng mọi cách gò ép bản thân với anh, không phục nghĩ đủ cách xẻo thịt bán thận để trả lại tiền cho anh, vạch rõ ranh giới với anh, nhưng không thể ngờ cô ấy lại nói như vậy?
Trọng điểm không phải là tiền có được trả lại hay không, mà là, Cố An Ninh thực sự có bản lĩnh và năng lực, sở dĩ nhiều người thích cô như vậy, không phải vì cô xinh đẹp, mà là vì cô dám nói dám làm, không hề có chút đạo đức giả.
Mê Truyện Dịch
Loại bố thí “anh hùng cứu mỹ nhân” này chính là cơ hội mà lọ lem mơ ước, làm sao có thể lấy mười lăm vạn tệ này rồi rêu rao thao thao bất tuyệt phô bày trước mặt Hoắc Lệ Hành và thuộc hạ của anh ta, hình ảnh tốt đẹp là một cô gái cương trực trong sáng!
Không đợi Hoắc Lệ Hành và những người khác tỉnh lại từ trong lời nói gây sốc của Cố An Ninh, Cố An Ninh tiếp tục nói: "Ngày hôm đó xảy ra chuyện, rõ ràng anh biết tôi không có tiền, vẫn đưa đến đến bệnh viện này, cho nên, khoản viện phí này là anh làm chủ, coi như anh tự chuốc lấy xui xẻo."
"Phụt~"
Rốt cuộc Lí Văn Huy cũng bật cười, người phụ nữ này thật sự tuyệt vời, lão đại của họ làm gì thiếu mười lăm vạn bạc lẻ này, lại còn kêu anh ấy tự chuốc lấy xui xẻo!
Tô Tiểu Nặc cũng đang cắn khóe môi, nhưng cô ấy không dám cười một cách trắng trợn như Lí Văn Huy, nếu như bị Hoắc tổng đuổi việc thì thật không đáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7081-bao-cao-cho-co-tong-la-duoc-roi.html.]
Đây không phải là Lí Văn Huy và Tô Tiểu Nặc vẫn luôn báo cáo công việc với Hoắc Lệ Hành sao, vì vậy lúc nãy mới đi theo vào phòng bệnh, đột nhiên hai người họ phát hiện rằng, người muốn xuất viện rồi, hai người họ đi theo làm gì!
Tốt xấu gì cũng cho Hoắc tổng nhà anh ta một cơ hội biểu diễn!
Lí Văn Huy đưa cho Tô Tiểu Nặc một ánh mắt, Tô Tiểu Nặc nhìn theo Lí Văn Huy rồi ra ngoài.
Cố An Ninh cũng cầm lấy túi lớn và túi xách nhỏ của mình, xoay người chuẩn bị rời đi.
Hoắc Lệ Hành cau mày: "Cố An Ninh, em không biết cảm ơn người khác sao? Em như vậy làm sao có thể giáo dục được hai đứa trẻ chứ?"
Cố An Ninh quay đầu, nhìn Hoắc Lệ Hành, khẽ gật đầu: "Cám ơn Hoắc tổng."
Hoắc Lệ Hành bị Cố An Ninh chọc giận không hề nhẹ, mấy ngày nay bị người phụ nữ này coi thường như không khí, anh đã bất chấp rủi ro lớn thế nào chứ! Tốn bao nhiêu là tâm tư cho cô và hai đứa trẻ, vậy mà cô không chút cảm kích anh như vậy.
Hoắc Lệ Hành từ nhỏ đến lớn đã quen với việc được người đẹp vây quanh, thậm chí không biết có bao nhiêu mỹ nhân xung quanh mình đều bị Diệp Minh Nguyệt âm thầm giải quyết, có thể biết rằng anh có bao nhiêu sự thờ ơ với phụ nữ, lẽ nào nguyên nhân là do anh đã đặt hết sức lực và tâm tư trên người Diệp Minh Nguyệt sao?
Nhưng người phụ nữ duy nhất khiến Hoắc Lệ Hành cảm thấy anh phải chịu thiệt thòi là Cố An Ninh, ngay cả khi Diệp Minh Nguyệt cho anh đội mũ xanh (cắm sừng) bẩn thỉu như vậy trên người, anh ngoài việc cảm thấy buồn nôn, mất mặt ra, vậy mà đến một chút cảm giác đau lòng cũng không có.
Nhưng Cố An Ninh luôn làm anh tức giận muốn phát điên!
Bốn năm trước, bởi vì cô, mà người nhà Hoắc gia dồn ép anh kết hôn với cô, trong lòng Hoắc Lệ Hành, càng ép anh càng phản kháng, rốt cuộc vẫn không thể thắng được Hoắc gia, oan ức kết hôn với Cố An Ninh, vậy thì Hoắc Lệ Hành sẽ dùng đủ thủ đoạn để giày vò Cố An Ninh.