Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 700:1 Cắn lưỡi tự sát

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:27:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Đại Cương còn đang xem video và đối thoại với Lục Bắc trong điện thoại, bị trúng một phát s.ú.n.g của Hoắc Lệ Hành ngã nhào trên mặt đất.

Cố An Ninh cắn c.h.ặ.t đ.ầ.u lưỡi, vết m.á.u từ môi cô chảy ra, chân cố sức kẹp lại, cả người bị hai gã đàn ông giữ cứng ngắc trên mặt đất, hung ác bẻ hai chân cô ra, cảnh tượng này kích thích đôi mắt của Hoắc Lệ Hành, làm trái tim anh đau đớn!

Sau khi Hoắc Lệ Hành nổ súng, Trần Đại Cương ú ớ ngã xuống đất, động tác của những người khác đều dừng lại, còn Cố An Ninh đang bị người ta giữ chặt run run mi, chân bị buông ra.

Tiếp theo, Hoắc Lệ Hành mở hộp đựng lưỡi dao, ngón tay kẹp lên vài lưỡi dao, "Vù vù vù..." lưỡi d.a.o bay về phía hai người đàn ông đang bẻ chân Cố An Ninh ra.

"A…a… Mắt của ta..."

Dưới tầng hầm hỗn loạn đầy tiếng sói khóc quỷ gào.

Vài phút sau, mấy gã đàn ông xăm trổ đầy mình đều bị lưỡi d.a.o nhắm chuẩn vào mắt, hai tay ôm mắt m.á.u chảy ròng ròng lăn lộn dưới mặt đất kêu rên thảm thiết.

Vết thương của Hoắc Lệ Hành vẫn chưa khỏi hẳn, mấy tiếng trước còn bị hở ra, lúc này lại hành động mạnh có lẽ đã không chịu được nữa rồi.

Hoắc Lệ Hành quăng tên trong tay cho Lí Văn Huy, kéo áo khoác trên người ‘vù’ đắp lên người Cố An Ninh. Lúc này mới vội vàng đi về phía Cố An Ninh, ngồi xổm xuống, nắm cằm người phụ nữ bị nhuốm đầy m.á.u tươi lên, gọi: "Cố, An, Ninh?"

Là một bác sĩ, giờ phút này Hoắc Lệ Hành mới cảm nhận được răng nanh của cô cắn rất chặt, chặt đến mức cằm cũng đều cứng ngắc.

Cô ấy đang cắn lưỡi?

Máu trên mặt đều là do cắn lưỡi tự sát?

Mê Truyện Dịch

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-7001-can-luoi-tu-sat.html.]

"Buông hàm răng của em ra, tôi đưa em ra ngoài." Giờ phút này, đầu óc Hoắc Lệ Hành trống rỗng, anh không hề nghe được những tiếng sói khóc quỷ gào bên tai nữa.

Tuy Cố An Ninh vẫn chưa cắn đứt lưỡi mình nhưng cô đã cắn nát hai bên đầu lưỡi, đau đến mức không dám động đậy, làm gì còn có thể nói chuyện được.

Cố An Ninh vừa nghe thấy tiếng s.ú.n.g đầu tiên đã biết có hi vọng sống sót, cô còn tưởng là cảnh sát, nhưng không ngờ người đến lại là tên khốn Hoắc Lệ Hành kia. Giờ phút này Cố An Ninh vốn không muốn thấy người đàn ông kia, mọi thứ thành ra thế này đều do anh ta ban tặng.

Cố An Ninh cô mới hai mươi lăm tuổi nhưng tất cả những đau khổ và vất vả mà cô đã phải chịu đựng đều có liên quan đến Hoắc Lệ Hành.

Nếu cho cô hai lựa chọn, hoặc là c.h.ế.t hoặc là chọn Hoắc Lệ Hành, cô sẽ chọn cái c.h.ế.t không chút do dự.

Cảm giác mình tìm được đường sống trong chỗ c.h.ế.t thực ra chính là như vậy, Cố An Ninh không vì mình được cứu sống mà có chút cảm giác vui sướng gì. Chỉ là trong đầu liên tục xuất hiện khuôn mặt của An An và Ninh Ninh, đôi mắt trong suốt không hề chứa chút tạp chất nào nhìn cô rồi gọi: "Mẹ, mẹ..."

Lúc này, Cố An Ninh mới hoàn toàn buông răng nanh ra, đầu lưỡi được cô buông ra, nhưng cảm giác đau đớn thấu tim từ đầu lưỡi truyền đến, quét qua khoang miệng và từng dây thần kinh trên cơ thể cô.

Hoắc Lệ Hành thấy cô buông lỏng răng nanh ra mới run run chớp mắt, cúi người ôm lấy Cố An Ninh, Lí Văn Huy theo sát ngay phía sau nói: "Niêm phong hết mấy thứ bẩn thỉu ở chỗ này, trên lầu, sân biến thành nơi giam cầm bọn chúng."

Trên xe, Hoắc Lệ Hành dặn một cấp dưới: "Đến bệnh viện Ái Lệ Ti."

Rồi anh mở hòm thuốc ra, dùng khăn khử trùng lau vết m.á.u trên mặt Cố An Ninh: "Há miệng ra tôi xem nào."

Cố An Ninh vẫn nhắm mắt lại, mím môi, vậy mà cô không hề chảy lấy một giọt nước mắt, dáng vẻ dứt khoát chờ chết.

Suốt đường đi, Cố An Ninh không hề mở mắt, đầu óc không có bất cứ phản ứng gì, thỉnh thoảng chỉ xuất hiện hình ảnh An An và Ninh Ninh, gương mặt cha mẹ trước nay cô không hề nghĩ đến, nhưng lúc này, tại một khoảng trống trong đầu lại xuất hiện gương mặt họ.

Loading...