Lí Văn Huy gấp đến mức tan vỡ: "Nhưng lão đại, vết thương này của anh đã bị hở rất nhiều lần, nếu cứ như vậy sớm muộn gì cũng sẽ bị nhiễm trùng ảnh hưởng đến tính mạng đấy."
Hoắc Lệ Hành không đau mới là lạ, cắn răng nói: "Đừng nói nhảm, mau đuổi theo Cố An Ninh. Hôm nay chắc chắn cô ấy sẽ gặp nguy hiểm..."
Diệp Minh Nguyệt hào phóng ngủ ba đêm với Trần Đại Cương, điều kiện chính là phải nhanh chóng giải quyết Cố An Ninh, về phần hai đứa nhỏ, Diệp Minh Nguyệt còn chưa nghĩ ra phải giải quyết như thế nào!
Lí Văn Huy lấy hộp thuốc ra, tức giận vứt sang cho Hoắc Lệ Hành, nói: "Thật không ngờ cô gái nhỏ Cố An Ninh này lại tàn nhẫn như vậy. Anh cũng không biết nặng nhẹ, rốt cuộc kịch liệt đến mức nào mới khiến miệng vết thương rách hết cả ra như thế…”
Hoắc Lệ Hành trợn mắt nhìn Lí Văn Huy, cậu ta gọi người ta là cô gái nhỏ cũng được sao? Hai đứa con đã lớn như vậy, lại còn cô gái nhỏ cái rắm…
Giây tiếp theo, Hoắc Lệ Hành hung ác nói: "Ngậm cái miệng quạ đen của cậu lại, lái xe, mau đuổi theo người…"
Lí Văn Huy cảm thấy đầu óc Hoắc Lệ Hành hoàn toàn hỏng mất rồi: "Không phải anh đang xử lý miệng vết thương sao?"
Hoắc Lệ Hành tự khử trùng cho mình, nói: "Chút vết thương nhỏ nhặt, không ảnh hưởng gì, các cậu cứ lái xe đi, không đuổi kịp người tôi không để yên cho hai cậu đâu."
Lái xe lái xe đuổi theo theo sự chỉ huy của Hoắc Lệ Hành, vừa rồi Hoắc Lệ Hành cắn răng nằm dựa lên trên ghế đã thấy Cố An Ninh lên một chiếc xe taxi, anh đã nhớ cả biển số xe nên cũng dễ đuổi theo.
Đáng tiếc, đến lúc xe họ đuổi theo hướng chiếc xe taxi kia thì đã không còn thấy tăm hơi chiếc xe taxi kia đâu.
Giao lộ đèn xanh đèn đỏ cơ bản đều là ngã tư đường, lái xe hoàn toàn không biết nên đi hướng nào?
Còn Lí Văn Huy thấy sự việc trở nên khó giải quyết nên hỏi Hoắc Lệ Hành: "Anh có chắc biển số xe taxi anh nhớ là chính xác không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6972-co-an-ninh-gap-nguy-hiem.html.]
Tuy Lí Văn Huy biết Hoắc Lệ Hành có khả năng ghi nhớ các con số rất kinh người nhưng dù sao lúc đó miệng vết thương của anh vừa bị hở ra, cho nên cậu ta rất nghi ngờ rốt cuộc anh có nhớ đúng hay không?
Hoắc Lệ Hành cũng không nổi nóng: "Vô cùng chính xác…"
Lí Văn Huy chỉ có thể thông qua nhiều kênh khác nhau nhờ cảnh sát giao thông Hải Thành nhờ giúp đỡ tìm vị trí chiếc xe kia, mà lúc cảnh sát giao thông điều tra thì phát hiện biển số chiếc xe kia vốn không phải biển số xe taxi!
Cảnh sát giao thông nói, đây là xe của một người say rượu đ.â.m c.h.ế.t người ở thành phố bên cạnh mấy năm trước! Lần này phiền phức lớn rồi.
Trong một tầng hầm của biệt thự nằm ở ngoại ô, Cố An Ninh bị ai đó kéo vào.
"Đại ca, sau khi người phụ nữ này tỉnh lại sẽ giải quyết thế nào đây?"
Tên đại ca xăm trổ đầy mình miệng đang ngậm lá cỏ, ‘phù’ một tiếng phun cây cỏ rơi xuống, nói: "Cấp trên bảo chúng ta canh, chờ chủ nhân đến rồi quyết định, haiz… Không dễ gì mới bắt được con hàng cao cấp, chỉ có thể nhìn không thể ăn, thực con mẹ nó tức điên lên được."
Trong căn phòng ngủ xa hoa vô cùng rộng lớn trên lầu, Diệp Minh Nguyệt và Trần Đại Cương quấn lấy nhau đã lâu, bên ngoài có người gõ cửa báo cáo đã bắt được người qua đây, lại còn bắt ngay dưới mí mắt của Hoắc Lệ Hành.
Diệp Minh Nguyệt nghe xong nét mặt bỗng trở nên hung dữ, còn Trần Đại Cương nhìn thấy Diệp Minh Nguyệt như vậy, đ.â.m mạnh thêm vài cái rồi nói: "Thế nào, chịu không nổi? Nhìn đi, thằng oắt con Hoắc Lệ Hành kia vô dụng biết bao nhiêu, ngay cả phụ nữ cũng không trông coi được, lại còn để người của anh bắt được người ngay dưới mí mắt của nó như vậy. Đúng là quá buồn cười, khà khà…"
Trong tầng hầm, Cố An Ninh đã tỉnh lại, trợn mắt nhìn mấy người đàn ông xăm trổ đầy mình, hỏi: "Các người là ai..."
Lúc này tất nhiên Diệp Minh Nguyệt không lộ mặt, Trần Đại Cương đã vào tầng hầm, đưa tay ra hiệu: "Mở đèn lên."
"Chậc chậc… Dáng dấp ngon đấy? Mẹ nó, cái tên Hoắc Lệ Hành chơi toàn loại đàn bà tinh phẩm, sao ông mày không gặp được chứ? Cởi hết ra cho tao, chờ đại ca chơi đã rồi sẽ đến bọn mày chơi sau."
Mê Truyện Dịch