Bên trong xe, sau khi được tự do, Cố An Ninh dơ tay định tát vào mặt Hoắc Lệ Hành nhưng lại bị giữ lại: "Cố An Ninh, tốt nhất cô nên an phận một chút thì tôi sẽ chung sống hòa bình với cô. Còn nếu cô chọc tôi nóng nảy lên thì cô cũng biết hậu quả rồi đấy. Cảm giác làm ở trên xe tôi vẫn chưa từng thử qua…"
Toàn thân Cố An Ninh cứng ngắc, ở trong cùng một không gian với Hoắc Lệ Hành thật sự còn đau khổ và đáng sợ hơn cả cái chết.
Cảm nhận được người phụ nữ trong lòng đang sợ hãi, lúc này Hoắc Lệ Hành mới thoải mái hơn chút, túm lấy một hộp khăn giấy từ phía sau ném cho Cố An Ninh, nói: "Bắt đầu từ hôm nay, mọi việc đi lại của cô đều nghe theo sự sắp xếp của Lục Bắc và cấp dưới của cậu ta, bao gồm cả việc đưa bọn trẻ đi học. Ngày mai không cần đến trường mầm non hiện tại nữa mà sẽ bắt đầu học ở trường mầm non tốt nhất Hải Thành, trường mầm non quốc tế song ngữ Hải Thành."
"Bốn phòng nhỏ trên lầu kia của cô đều là bất động sản đứng tên cô, hành lang, dưới lầu và tất cả các cửa lớn đều trang bị camera ẩn hình. Ba phòng khác đều sắp xếp thành phòng trẻ con, phòng sách và phòng của mấy người Lục Bắc ở, bọn cô xem muốn cải tạo thế nào thì cải tạo, cứ nói với Lục Bắc là được, cậu ta và cấp dưới của cậu ta đều sẽ nghe theo sự sắp xếp của cô."
Hoắc Lệ Hành nói nhiều như vậy nhưng vẫn không thấy Cố An Ninh có phản ứng gì, anh liền túm lấy cằm cô, nói: “Tôi đang nói cô suy nghĩ cái gì vậy?"
Cố An Ninh nhíu mày: "Đang nghe anh nói."
Hoắc Lệ Hành liếc mắt nhìn Cố An Ninh, người phụ nữ không biết tốt xấu, cần phải chọc cho anh tức giận mới chịu yên được sao!
Hoắc Lệ Hành tiếp tục nói: "Nếu cô cứ không nghe lời mà khư khư cố chấp như vậy thì Cố An Ninh, cô đã từng cảnh cáo tôi, nếu vì sự xuất hiện của Hoắc Lệ Hành tôi dẫn đến bất trắc gì cho hai đứa bé thì cô sẽ đào mộ tổ tiên nhà tôi lên. Lúc này, tôi cũng cảnh cáo cô như vậy, nếu vì cô không nghe lời, khư khư cố chấp, đối nghịch với tôi, tạo thành bất trắc gì thì tôi nói cho cô biết, Cố An Ninh, hậu quả chính là cả đời này cô cũng đừng mong gặp mặt hai đứa bé. Tôi sẽ không suy xét mọi thứ cho cô như lúc này nữa. Và tôi cũng không cần bàn bạc với cô, mang hai đứa bé đi, để mặc cô tự sinh tự diệt. Hoắc Lệ Hành tôi nói được làm được, cô nhớ kỹ lấy cho tôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6962-toi-se-khong-cuu-anh-anh-tu-sinh-tu-diet-di.html.]
Cố An Ninh và Hoắc Lệ Hành nhìn nhau thật lâu sau: "Hoắc Lệ Hành, anh bỏ qua cho tôi và hai đứa nhỏ đi! Tôi nghĩ nên chờ bọn nhỏ trưởng thành hiểu chuyện, có năng lực chấp nhận rồi hãy nói với bọn chúng, sau đó để cho hai đứa nhỏ tự mình chọn lựa xem muốn về nhà họ Hoắc hay là muốn tiếp tục ở cùng tôi. Tôi cũng nói được làm được, bọn nhỏ không chạy thoát được, chờ chúng trưởng thành sẽ trả lại cho anh là được. Anh đừng như vậy với hai bọn chúng có được không?"
Mê Truyện Dịch
Hoắc Lệ Hành nắm cằm Cố An Ninh, giận dữ quát: "Con của Hoắc gia tôi trước nay chưa từng sống cuộc sống khổ cực như vậy. Cố An Ninh, hiện tại tôi có chuyện rất quan trọng cần làm, cô đừng cố thể hiện và đối nghịch với tôi. Bây giờ mọi thứ đều do tôi định đoạt, chờ qua thời gian này, cô nói thế nào thì sẽ nghe theo thế đó…"
Hoắc Lệ Hành nói xong, sắc mặt càng lúc càng kém, giọng nói cũng không quá lớn, chậm rãi buông cằm Cố An Ninh ra, ôm chặt lấy bụng, sắc mặt tái nhợt, môi tím tái: "Nhớ kỹ lời tôi nói chứ?"
Cố An Ninh bình tĩnh nhìn Hoắc Lệ Hành: "Tôi cũng phải ra ngoài làm việc, không thể tất cả mọi thứ tôi đều phải nghe theo anh!"
Hoắc Lệ Hành chậm rãi nhắm mắt lại: "Thời gian này không cần đi ra ngoài làm việc, toàn bộ nghe theo sắp xếp của Lục Bắc…"
Hoắc Lệ Hành trực tiếp ngã xuống cửa xe và góc chỗ ngồi, tay vẫn đặt ở bụng dưới: "Hình như miệng vết thương của tôi bị hở ra, mau gọi điện cho Lí Văn Huy…" Nói xong, Hoắc Lệ Hành đè khóa điều khiển trong tay.
Cửa xe mở ra, Cố An Ninh xuống xe xoay người nhìn Hoắc Lệ Hành tái nhợt, nói: "Tôi sẽ không gọi người đến cứu anh, anh ở đó tự sinh tự diệt đi!"