Mặt Hoắc Lệ Hành lại càng đen thêm, mày nhíu càng chặt hơn: "Văn Huy, hai cậu xuống chỗ nào đó đặt cơm ăn đi, tôi cần phải nói vài câu."
Cố An Ninh ôm hộp cơm trợn mắt nhìn Hoắc Lệ Hành, nói: "Nói gì thì nói nhanh đi."
Hoắc Lệ Hành nắm lấy cằm Cố An Ninh, đáp: "Con của cô? Một mình cô có thể sinh con được sao? Cô thử xem có được hay không?"
"Bốp."
Cố An Ninh dùng một tay hất tay Hoắc Lệ Hành ra, đáp: "Cần một tên khốn như anh quản à! Nói hay không? Không nói thì tôi xuống xe, anh không mở cửa tôi gọi báo cảnh sát đấy."
Mê Truyện Dịch
Hoắc Lệ Hành trợn mắt nhìn Cố An Ninh, nói: "Cô cảm thấy cảnh sát rảnh rỗi không có việc gì làm sẽ quan tâm đến chuyện này sao?"
Cố An Ninh không muốn gần gũi chút nào với Hoắc Lệ Hành, cằm bị bàn tay ngày nào cũng sờ mó phụ nữ ghê tởm kia của anh ta đụng vào cũng cảm thấy dơ bẩn.
Cố An Ninh ghét bỏ lấy một tờ khăn giấy ra lau cằm, nói: "Có chuyện mau nói có rắm mau thả, đừng lãng phí thời gian của tôi."
Hoắc Lệ Hành thấy thái độ ghét bỏ của Cố An Ninh kích động đến mức chỉ muốn bóp c.h.ế.t cô, đừng tưởng trong tay có hai đứa con của Hoắc Lệ Hành anh thì có thể hung hãn như vậy, hừ.
"Không phải chỉ là một nhân yêu (có thể hiểu là gay) không phải nam cũng chẳng phải nữ thôi sao. Đáng để cô quan tâm như vậy. Vì một kẻ biến thái như vậy mà cô chẳng thèm để ý đến cơm của con mình. Cô đúng là khiến tôi phải nhìn bằng cặp mắt khác xưa rồi đấy." Hoắc Lệ Hành nghiến răng nghiến lợi nói.
Tay Cố An Ninh dừng lại, sững sờ nhìn Hoắc Lệ Hành, anh ta đang nói Ngải Mễ sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6952-anh-mat-nhin-dan-ong-cua-co-that-te.html.]
Tuy Ngải Mễ hơi trắng nhưng làm gì mà biến thái, nhân yêu cơ chứ? Đây không phải là sỉ nhục nhân cách Ngải Mễ sao? Cái gì của anh ấy đều rất bình thường không phải à? Đàn ông trong ngành tạo mẫu và trang điểm đều là hình tượng phong cách và sạch sẽ bóng loáng như vậy!
Hoắc Lệ Hành, anh ta bị điên rồi sao?
Không đúng, quan trọng là sao Hoắc Lệ Hành lại biết Ngải Mễ? Anh ta đã từng gặp Ngải Mễ sao?
Hoắc Lệ Hành đắc ý nhếch môi một cái, nói: "Cố An Ninh, cô đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó, hiện tại cô nên biết rằng, tôi là ông chủ đứng sau 'Thiên Sứ Giá Đáo', sao tôi có thể không biết người trong giới này được, cho nên, tất nhiên tôi biết Ngải Mễ là ai rồi."
Trên thực tế Hoắc Lệ Hành làm lớn như vậy sẽ không tự mình tìm hiểu Ngải Mễ là ai, mà mấy hôm trước lúc Ninh Ninh nằm viện, Cố An Ninh nghe điện thoại có nhắc đến một tiếng 'Ngải Mễ' sau đó hai người trò chuyện rất vui vẻ. Vì vậy nên anh mới cho người đi điều tra.
Lúc này, Cố An Ninh mới thở dài một hơi: "Hoắc Lệ Hành, anh đã biết Ngải Mễ là nhân tài hiếm có trong giới, anh không nên dùng ngôn ngữ thấp kém như vậy sỉ nhục nhân cách anh ấy. Anh không tôn trọng người khác như vậy là vì anh cảm thấy anh tài giỏi lắm sao?"
Hoắc Lệ Hành hoàn toàn nổi giận: "Sao tôi lại không tôn trọng cậu ta? Cố An Ninh, sao ánh mắt nhìn đàn ông của cô lại kém vậy chứ? Cô xem, Trình Thiên Vũ, nói chuyện không hợp một câu liền đánh người, bây giờ thì hay rồi! Kẹt luôn bên Mỹ không về được! Cô lại xem Ngải Mễ kia, thứ đồ chơi gì chứ, lòe loẹt, hệt như đàn bà..."
Cố An Ninh hoàn toàn phát điên rồi: "Hoắc Lệ Hành, anh mới là tên khốn nạn, anh làm gì Trình Thiên Vũ vậy hả?”
Chả trách lần này Ninh Ninh xảy ra chuyện mà không gọi được cho Trình Thiên Vũ, thì ra anh ấy vẫn đang ở Mỹ? Lại còn không về được?
Hoắc Lệ Hành nhàn nhã ngồi ngay ngắn, đáp: "Không làm gì cả, chỉ là lo lắng cậu ta phá hỏng chuyện của tôi nên tôi cho cậu ta ở lại bên đó vài ngày rồi về thôi."
Hừ, Hoắc Lệ Hành hừ lạnh trong lòng, Trình Thiên Vũ thật sự cho rằng Hoắc Lệ Hành anh sẽ chịu đánh oan uổng sao? Không cho anh ấy đổ chút máu, anh ấy không biết trời cao đất rộng là gì.