Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 689:2 Sợ hãi

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:26:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngây người mất một giây, Diệp Minh Nguyệt chợt nhận ra rằng Cung Hiểu Yến đã coi cô ta là một đứa con ruột mà đối xử rất tốt trong suốt bao nhiêu năm qua. Từ khi được Cung Hiểu Yến đưa về nuôi tại Hoắc gia năm lên bảy, cô ta chưa bao giờ cảm thấy thua kém như những cô con gái nuôi khác.

Vì sau khi vào nhà họ Hoắc, Diệp Minh Nguyệt được nuôi nấng như một cô chủ thực thụ, cô ta được hưởng một nền giáo dục tốt nhất, được Cung Hiểu Yến chi một số tiền rất lớn ra để mời một gia sư mỗi tuần đều đến dạy lễ nghi của một quý cô con nhà danh giá cho đứa con nuôi của mình, đào tạo cô ta thành một trong số ít những quý cô ưu tú trong giới thượng lưu của thành phố B, tinh thông cả cầm kì lẫn thi họa.

Thậm chí nhiều năm trước, khi Cung Hiểu Yến bị Hoắc Chí Thành đuổi ra khỏi nhà, Diệp Minh Nguyệt chưa thể làm gì để giúp bà ta, càng không có cơ hội để cùng với Hoắc Lệ Hành nói chuyện với cha anh ta về vấn đề này nhưng Cung Hiểu Yến lại chưa bao giờ trách móc cô ta mà ngược lại đối xử với cô ta còn tốt hơn trước.

Cho đến tận khi Diệp Minh Nguyệt lên chức “vợ của Hoắc Lệ Hành”, ngồi lên chiếc ghế phu nhân của cậu chủ Hoắc gia, Cung Hiểu Yến vẫn ở phía sau và đưa ra cho Diệp Minh Nguyệt những lời khuyên hữu ích đồng thời còn giúp cô ta leo lên ngôi vị đệ nhất phu nhân của thành phố B.

Vì vậy, như lời của Cung Hiểu Yến đã nói, Diệp Minh Nguyệt vô cùng tin tưởng rằng bà ta nhất định sẽ giúp đỡ mình.

Diệp Minh Nguyệt gật đầu: "Vâng ạ, giờ cũng muộn rồi, mẹ đi nghỉ ngơi sớm đi! Ngày mai con sẽ gọi cho mẹ, mẹ đừng gọi vào máy cố định ở nhà nữa nhé."

Mê Truyện Dịch

Cung Hiểu Yến đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn: "Ý con là mẹ mà gọi tới máy cố định là Hoắc Lệ Hành sẽ biết mẹ và con liên lạc với nhau sao?"

Diệp Minh Nguyệt gật đầu: "Vâng! Cho nên, cuộc gọi này ..."

Cung Hiểu Yến nheo mắt lại: "Con mau tìm cách bịt miệng người giúp việc về cuộc gọi này của mẹ đi, phải che giấu cha con nhà họ Hoắc chuyện này, c.h.ế.t cũng không được thừa nhận biết chưa?”

So với Cung Hiểu Yến, Diệp Minh Nguyệt càng hiểu rõ hơn, nếu cha con Hoắc gia mà biết được rằng mấy năm nay hai người vẫn thường xuyên liên lạc thì cô ta c.h.ế.t chắc.

Hoắc Chí Thành ghét mẹ nuôi như thế nào không phải cô ta không biết và đó cũng là lý do tại sao Hoắc Chí Thành không ưa thích gì cô ta cho lắm. Điểm mấu chốt là nếu Hoắc Lệ Hành và Hoắc Chí Thành biết rằng hai người vẫn luôn bí mật liên lạc với nhau thì chắc chắn sẽ có rất nhiều thứ không thể nào cứu vãn nổi nữa.

Loại phản bội và lừa dối có tổ chức như này, hai cha con Hoắc gia đều cực kì căm ghét.

Cung Hiểu Yến là ví dụ điển hình nhất. Mặc dù Cung Hiểu Yến không phải là mẹ ruột của Hoắc Lệ Hành nhưng bà ta cũng là dì nhỏ của anh ta, dù không có công lao cũng có khổ lao nhưng khi bà ta bị Hoắc Chí Thành đuổi ra khỏi nhà mà Hoắc Lệ Hành còn không hé răng nửa lời đòi lại công bằng cho những khổ cực vất vả của Cung Hiểu Yến suốt bấy lâu qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6892-so-hai.html.]

Thế thì Diệp Minh Nguyệt cô ta thì sẽ thế nào? Cô ta đã làm gì cho Hoắc gia và cho chính Hoắc Lệ Hành? Trong lòng cô ta rõ như gương sáng, làm sao có thể không sợ hãi cho được?

Nghĩ đến đây, Diệp Minh Nguyệt sởn cả tóc gáy, thế nhưng, cô ta vẫn buộc mình phải bình tĩnh lại và nói: "Con biết rồi mẹ ạ, mẹ nghỉ ngơi sớm đi! Con biết mình phải làm gì mà."

Sau khi gác điện thoại của Cung Hiểu Yến, Diệp Minh Nguyệt điều chỉnh lại cảm xúc của mình rồi nghĩ cách liên hệ với đám fan “não tàn” ngày trước của cô ta để giải quyết bài đăng về tai nạn xe hơi đã xảy ra, nhưng cô ta lại phát hiện ra rằng, điện thoại di động của mình đã bị cô ta ném hỏng.

Diệp Minh Nguyệt cứ để chân trần mà đi đi lại lại trên tấm thảm nhung, rồi, đột nhiên mở cửa ra gọi: "Chị Dương..."

Cửa phòng của giúp việc ở tầng một liền mở ra, tiếng bước chân dồn dập, chị Dương vội mặc lấy cái áo khoác rồi chạy ngay lên cầu thang: “Thưa cô chủ, cô có chuyện gì vậy ạ?”

Tối nay, dì Ngô đã về nhà rồi nên chỉ có một mình chị Dương ngủ lại đây, cuộc điện thoại hẳn là đã được chị ấy chuyển tiếp.

Vẻ mặt Diệp Minh Nguyệt đầy hoảng loạn, có vẻ rất lo lắng: "Chị Dương, mau giúp tôi tìm đồ với, sợi dây chuyền kim cương thạch anh tím của tôi mất rồi ..."

Chị Dương cũng sửng sốt: "Sợi dây chuyền của cô chủ mất rồi ạ? Giờ phải làm sao đây? Cô có để quên ở đâu không?”

Sợi dây chuyền quý của phu nhân giàu có của cái nhà này còn có giá hơn cả mạng sống của cô ấy nên đương nhiên là chị Dương cực kì nóng ruột.

Diệp Minh Nguyệt lo lắng nói: "Tôi mới ngồi trong phòng khách được vài phút liền quay lại luôn mà. Chị cứ tìm khắp nơi đi, cả phòng ngủ và phòng tắm của tôi nữa. Tôi cũng sẽ đi tìm cùng. Sáng mai nhất định phải tìm thấy nó, nếu không thì Lệ Hành nhìn thấy tôi không đeo nó, tôi cũng không có cách nào giải thích!”

Căn nhà rộng chưa đến hai trăm mét vuông bị chị Dương và Diệp Minh Nguyệt lật tung hết cả lên, hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của sợi dây chuyền.

Cuối cùng, Diệp Minh Nguyệt rất nghiêm túc mà nhìn phía chị Dương: "Chị Dương, chị tìm cả phòng của dì Ngô rồi thì chắc cũng phải tìm phòng chị nữa chứ?"

Loading...