Từ đầu đến cuối, một chiếc xe cao cấp đỗ cách chỗ Cố An Ninh không xa, người ngồi trong xe là Hoắc Lệ Hành đã nhìn thấy tất cả.
Còn Lục Bắc chỉ âm thầm đợi mệnh lệnh của Hoắc Lệ Hành.
Cho đến khi xe của Trình Thiên Vũ rời đi, Hoắc Lệ Hành mới nói: “Mang kem, sô cô la, và bánh ngọt cho Cố An Ninh.”
Lục Bắc nói lại: “Hoắc tổng, xuất hiện đột ngột như vậy, không hay lắm đâu.”
Hoắc Lệ Hành hơi cau mày nhìn sang Lục Bắc: “Vậy anh nói cho tôi biết như thế nào mới không phải là đột ngột?”
Lúc này Hoắc Lệ Hành không phải đang tức giận chất vấn Lục Bắc, mà đang hỏi anh ta thật sự nên làm thế nào, anh ta không hề có kinh nghiệm theo đuổi phụ nữ, càng không biết trong trường hợp này nên làm thế nào.
Bây giờ nghĩ lại, Hoắc Lệ Hành sao có thể từ anh em “thanh mai trúc mã” với Diệp Minh Nguyệt mà trở thành vợ chồng “âu yếm” như bây giờ, tự bản thân anh ta cũng không nói rõ được.
Còn bộ đội đặc chủng đã giải ngũ như Lục Bắc, cũng chẳng có kinh nghiệm theo đuổi con gái là mấy, những vẫn nhiều hơn Hoắc Lệ Hành nhiều.
Lục Bắc nói nhỏ: “Tốt nhất hôm nay chúng ta cứ về nhà trước, để tránh chị dâu và trợ lý Lí về nhà rồi mà không thấy anh, như thế không hay lắm. Còn việc tiếp cận hai đứa trẻ và …cô Cố như nào, thì để chúng ta và trợ lý Lí nghiên cứu lại đã.”
Hoắc Lệ Hành hình như cũng bị Lục Bắc nói mà lay động rồi, nhíu mày nhìn vào mấy người đang ở bậc cầu thang, nhìn thấy họ đang bước vào cửa rồi, mới nói: “Đưa đồ cho họ trước.”
Lần này Lục Bắc cũng không dám phản bác nữa, chỉ có thể xách đồ xuống xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-6802-ky-la-bat-thuong.html.]
“Cô Cố, đợi đã!”
Cố An Ninh ngoái đầu lại theo tiếng gọi của Lục Bắc, bèn nhíu mày không vui, người này từ đâu chui ra vậy?
“Chào chú!”
Ninh Ninh và An An quay đầu lại, ôm lấy vai của Cố An Ninh và dì Dương quay đầu lại chào hỏi Lục Bắc.
“Chào Ninh Ninh, chào An An, chú đưa đồ cho các cháu đây!” Lục Bắc cầm chiếc hộp và túi đựng đồ tinh xảo của nhà hàng Blues.
Lục Bắc thấy Cố An Ninh không vui, bèn đi lên nói: “Cô Cố, những món này để dành cho bọn trẻ làm bữa sáng nhé, đây là chút thành ý của Hoắc tổng, mong cô Cố đừng làm khó chân chạy vặt như tôi.”
Cố An Ninh thật sự không muốn làm khó người vệ sĩ làm tròn trách nhiệm này, trước khi nhận đồ, nhìn Lục Bắc nghiêm túc nói: “Tiện thể gửi lời này đến cho ông chủ anh, đây là lần cuối cùng, tôi đã cảm thấy bên cạnh có vấn đề rồi, chỗ đồ này tôi xin nhận.”
Lục Bắc quay lại xe, truyền đạt lại cho Hoắc Lệ Hành không thiếu chữ nào.
Sắc mặt của Hoắc Lệ Hành nháy mắt lạnh xuống, làm Lục Bắc sợ quá không biết có nói gì sai không?
Ngay sau đó, Hoắc Lệ Hành nhìn Lục Bắc: “Liên kết tất cả phương thức liên lạc mà anh và Lí Văn Huy đã sắp xếp, nghe ngóng tin tức của họ bất kể mọi lúc mọi nơi, nơi này phỏng chừng đã bị người khác theo dõi rồi, cậu tự sắp xếp đi.”
Mê Truyện Dịch
Hoắc Lệ Hành chuyển tiếp tin nhắn của Lí Văn Huy vừa gửi cho anh ta sang cho Lục Bắc.
Lí Văn Huy đã dùng thủ đoạn điều tra Diệp Minh Nguyệt thông qua cảnh sát giao thông, điều tra lịch sử cuộc gọi của Diệp Minh Nguyệt, quả nhiên Diệp Minh Nguyệt đang nói chuyện điện thoại với Cung Hiểu Yến, sau đó mới không bình tĩnh mà lạc tay lái.